Vụ án này là vụ án lớn liên quan tới ba huyện nên đương nhiên không thể để Đồn công an Giang Miếu làm. Điều này khiến đám đội viên dự bị có chút bất bình. Triệu Quốc Đống thì không sao, công tác sau đây còn không ít, để Đội cảnh sát hình sự tiếp nhận cũng là bình thường.
- Tiểu Triệu, làm rất tốt, không mất uy phong của Đội cảnh sát hình sự chúng ta.
Lưu Thắng An dành thời gian đến nói chuyện với Triệu Quốc Đống. Đồng Mạn lúc này biết điều lui ra. Y vỗ vỗ vai Triệu Quốc Đống rồi nói:
- Vàng ở đâu đều cũng sẽ sáng. Cậu lúc này coi như làm tôi nở mày nở mặt.
- Đội trưởng Lưu nói gì vậy, đâu đều là nhờ vào sự dạy bảo của đội trưởng nên tôi mới được như vậy.
Triệu Quốc Đống khiêm tốn nói.
- Thắng An, anh đi liên lạc với bên Huyện Bình Xuyên rồi xuất phát sang đó mang hai người kia về đây. Huyện Bình Xuyên đã bắt được người rồi.
Chu Tinh Văn lúc này nói:
- Tiểu Triệu, làm rất tốt. Cậu có muốn về Đội cảnh sát hình sự không?
Lưu Thắng An cũng vui vẻ nói:
- Trưởng phòng Chu, tôi đã sớm nói Tiểu Triệu là nhân tài mà, xuống Đồn công an thì hơi đáng tiếc. Lần sau trong hội nghị Đảng ủy thì sếp phải nhắc đến việc này và điều Tiểu Triệu về lại cho tôi.
- Ồ, Lưu ca, anh làm vậy là không ổn đâu, sao lại đến đào tường nhà tôi như vậy? Đồn công an Giang Miếu không dễ gì có một người tài như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905399/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.