Vành mắt Quý Chước cay cay, y hít một hơi thật sâu.
Từ nhỉ đến lớn y rất ít khi khóc, y là kiểu người bị bắt nạt không đánh lại được vẫn phải hung hăng lườm đối phương. Vậy mà trong khoảng thời gian này y đã khóc không biết bao lần vì một tên ngốc. Quý Chước nhét thư tình vào sau khung ảnh rồi lấy ảnh ra, dùng ngón tay chọc chọc vào mặt Cố Xước: “Đồ ngốc nghếch.”
Trong hình đồ ngốc kia đang bĩu môi bán moe, thật khiến người ta muốn chọc chọc.
Quý Chước kéo vali ra khỏi cửa.
Lúc y đến phòng bệnh đã nhìn thấy Cố Xước đang cố gắng thò đầu ra ngoài nhìn, nhưng vì trên người gãy tận mấy cái xương nên thân thể không nghe lời lắm, chỉ nhổm người lên được một chút.
Quý Chước vừa đến, trong mắt Cố Xước liền tràn đầy mừng rỡ.
“Đừng lộn xộn.” Quý Chước nói.
Cố Xước không nhúc nhích nữa, như một bé ngoan, chỉ dùng ánh mắt đuổi theo Quý Chước.
Phòng bệnh Cố Xước đang nằm là phòng một người, có một chiếc giường nhỏ bên cạnh, có phòng tắm và nhà vệ sinh, là một phòng xa hoa trong bệnh viện này. Quý Chước đặt vali trên chiếc giường nhỏ bên cạnh rồi ngồi xuống đó, lấy một vài thứ ra.
“Bảo bối, em nên về ngủ thêm một lúc đi.” Cố Xước nói.
Quý Chước mới về được một tiếng đồng hồ, như vậy y hoàn toàn không nghỉ ngơi. Tuy rằng Cố Xước rất vui vì vợ mình quan tâm mình đến vậy, nhưng thấy dáng vẻ này của vợ, mắt đỏ bừng, sắc mặt hơi tái, râu ngắn mọc tua tủa trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-tra-cong-moi-ngay-hoang-hot/1605455/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.