Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quý Chước đột nhiên đi về phía Cố Xước.
Cố Xước giữ cửa càng chặt hơn, vẻ mặt kiên định. Tuy rằng hắn đã quyết định sẽ nghe lời vợ, nhưng mà lần này hắn quyết không nghe, không cho Quý Chước đi ra ngoài, không cho phép y đi gặp tiểu yêu tinh kia!
Đột nhiên Quý Chước vươn tay ra vuốt ve mặt hắn. Thân thể Cố Xước đang căng thẳng, được vuốt ve như vậy bỗng nhiên ngơ ngẩn.
“Không có Tào Gia Ý.” Quý Chước nói.
Nhất thời Cố Xước không phản ứng kịp, chỉ ngơ ngẩn nhìn theo y.
“Cái gì?”
“Không có Tào Gia Ý, em không hẹn Tào Gia Ý.”
Cố Xước choáng váng vô cùng, vợ hắn có ý gì thế? Không hẹn, tại sao lại thay đồ rồi ra ngoài, còn chờ trong nhà hàng lâu như vậy? Cố Xước cảm thấy đầu óc mình theo không kịp.
“Em hẹn Tào Gia Ý làm gì chứ?”
“Vậy em…”
“Lừa anh đó, em giận.” Quý Chước đột nhiên giơ tay ra ôm lấy eo Cố Xước: “Vừa nghĩ đến việc anh ở cùng Tào Gia Ý, đã từng ôm eo gã đó, đã từng chịch gã đó, em đã muốn nổi giận, ghen tị, không giống chính em nữa.”
Rốt cuộc Cố Xước cũng phản ứng lại được, vì thế nên vừa nãy vợ mình khen Tào Gia Ý đẹp, nói muốn đi gặp Tào Gia Ý đều là vì tức giận và ghen tị sao? Ghen tị với quãng thời gian mình đã cùng Tào Gia Ý?
Cố Xước vừa vui vừa đau lòng. Hóa ra không phải Quý Chước thật sự muốn gặp Tào Gia Ý, cũng không phải không cần mình nữa.
Dáng vẻ mắt đỏ bừng lúc nãy của Quý Chước, hắn thực sự rất sợ. Cố Xước ôm lấy Quý Chước, ôm thật chặt, như hận không thể khảm y vào xương vào tủy.
Quý Chước cũng ôm chặt thêm, cọ cọ mặt vào ngực hắn: “Em chưa từng như thế. Rất khó chịu, cả người cứ choáng váng, cục tức cứ nghẹn ở cổ không phun ra được. Em rất giận, thế nhưng đây không phải là lỗi của anh, nếu như bây giờ anh dám ngoại tình em sẽ đánh anh.”
Cố Xước vội vàng nói: “Anh không ngoại tình mà!”
“Em nói là nếu như.” Quý Chước rầu rĩ nói.
Cố Xước cảm thấy giọng Quý Chước là lạ bèn cúi đầu xuống nhìn. Hắn thấy viền mắt Cố Xước đỏ ửng, mũi cũng đỏ, nhìn như muốn khóc.
Cố Xước hoảng hốt: “Bảo bối, bây giờ em cũng có thể đánh anh!”
“Anh vừa bị em dọa như thế, giờ còn bị đánh nữa thì đáng thương lắm.” Quý Chước rưng rưng nói.
“Hề hề, anh da dày thịt béo, không sợ bị đánh.” Cố Xước nói.
“Nhưng mà em đau lòng.” Quý Chước nói, “Anh là của em.”
Nếu như trong quá khứ, Cố Xước nghe thấy Quý Chước nói đau lòng cho mình, tuyệt đối hắn sẽ nhảy cỡn lên vì vui mừng, Nhưng giờ nhìn dáng vẻ muốn khóc của Quý Chước hắn chỉ cảm thấy tim mình đau nhói. Hắn cho là hai người đã rất thân mật với nhau rồi, thế nhưng từ trước đến giờ hắn chưa từng thấy một Quý Chước như vậy. Một phương diện khác của vợ hắn hiện lên trước mặt hắn thật chân thực, đáng yêu xiết bao, cảm động xiết bao.
Hắn cũng không muốn nhìn thấy Quý Chước như vậy, hắn chỉ muốn Quý Chước cười mà thôi.
“Vợ, anh múa ương ca cho em xem nhé.”
Cố Xước múa ương ca một cái Quý Chước sẽ cười, hiện giờ hắn chỉ muốn làm y cười thôi, không muốn để y khóc.
Quý Chước ôm lấy hắn: “Không được đi.”
Âm thanh mềm mại dịu dàng, không bá đạo như trước đây, giống như đang làm nũng. Cố Xước nghe mà nhũn hết cả người: “Anh không đi, chỗ nào anh cũng không đi.”
Vợ hắn làm nũng moe muốn chết, Cố Xước hận không thể đưa cả cái mạng mình cho y.
Cố Xước ôm Quý Chước ngồi xuống sô pha. Quý Chước ngồi trên đùi hắn, ôm eo hắn, tựa đầu vào ngực hắn.
“Anh cũng không được phép gặp Tào Gia Ý, nếu như gặp cũng không được nói chuyện với tên đó.” Quý Chước tùy hứng nói.
“Bảo bối, anh tuyệt đối sẽ không để ý đến tên đó.” Cố Xước nói.
“Không cho anh gặp toàn bộ tình nhân trước đây, có thấy cũng phải giả vờ không quen biết.” Quý Chước tiếp tục nói.
Cố Xước nâng đầu y lên khẽ hôn lên gò má hồng: “Bảo bối, quá khứ anh đã làm mấy chuyện khốn nạn, anh không cách nào thay đổi được nó. Thế nhưng anh có thể kiểm soát được tương lai. Anh có thể bảo đảm sau khi chúng ta quen biết, anh chỉ lên giường với mình em, chỉ rời giường với em, chỉ có em, chỉ yêu mình em. Em là vợ anh, gì anh cũng nghe em hết. Anh khá ngốc, nếu anh có làm gì khiến em tức giận thì em có thể đánh anh, mắng anh, có thế bắt nạt anh, thế nhưng không được bỏ anh đâu đấy.”
“Bảo bối, em đồng ý với anh được không?”
Quý Chước dang tay ôm lấy cổ Cố Xước, bắt đầu hôn trả lại, dùng nụ hôn này để đáp lời hắn.
Hơi thở của hai người càng ngày càng vấn vít, không khí càng lúc càng đậm đà, thân thể Quý Chước càng lúc càng nóng. Y cọ cọ vào mũi Cố Xước: “Chồng ơi, em muốn.”
Cố Xước lập tức hóa thành sói đặt Quý Chước dưới thân.
“Nhưng mà em vẫn đang giận, không muốn động.” Quý Chước bĩu môi nói.
Trời ơi dáng vẻ làm nũng của vợ hắn cưng muốn chết.
“Bảo bối, để anh đến!”
Cố Xước hùng hục cố gắng cả đêm, hầu hạ Quý Chước vô cùng thoải mái.
Hôm sau lúc bình mình, người Cố Xước mềm oặt, bắt đầu hồi tưởng lại dáng vẻ của vợ mình. Có dáng vẻ tức giận, ghen tuông, có dáng vẻ làm nũng, dáng vẻ nào hắn cũng đều rất thích.
Hai người họ trải qua một ngày cuối cùng của kỳ nghỉ này trên giường.
Cố Xước kéo rèm cửa sổ ra, sau đó hai người nằm lỳ trên giường. Cố Xước khoát tay lên lưng Quý Chước, cùng ngắm cát vàng biển xanh.
“Bảo bối, chúng ta mua một ngôi nhà cạnh bờ biển được không? Nhà đó sẽ có cửa sổ sát đất, nằm trên giường là có thể nhìn được cảnh biển.”
Cả người Quý Chước nhức mỏi, y híp mắt nghĩ một hồi bèn cảm thấy rất lãng mạn: “Được.”
“Vậy khi về chúng ta đi xem nhà đi.” Cố Xước nói, không thể chờ thêm được nữa.
Lại qua một ngày, đã đến ngày trở về.
Cố Xước và Quý Chước mỗi người dùng một tay kéo hành lý, còn tay kia thì nắm chặt lấy nhau. Người trong đoàn đội thấy dáng vẻ này của hai người cũng không quá kinh ngạc.
Sau khi về thành phố A, hai người thật sự bắt đầu đi xem nhà.
Thành phố A là thành phố ven biển, thế nhưng biển cũng không xanh như ở thành Y. Hai người vốn nghĩ đến việc người nhà ở thành A nến muốn tìm ở đây, nhưng thấy nước biển đục ngầu này cũng chẳng còn gì là lãng mạn, còn không bằng ở nhà cao tầng như cũ còn hơn. Vì thế hai người bèn thỏa thuận chờ thêm một thời gian rồi đến thành Y để xem, lúc nghỉ phép sẽ đến ở.
Công tác biên tập cắt nối MV hoàn thành trong vòng một tuần, lập tức công chiếu trên các trang web lớn. Có mấy người nổi tiếng share trên weibo, nhanh chóng gây nên tiếng vang lớn, bài hát chính cũng leo lên đầu bảng của mấy ứng dụng âm nhạc lớn. Các thành viên trong nhóm cũng nhanh chóng hot, thậm chí ngay cả Quý Chước, người chỉ để lộ một bóng lưng cũng nổi tiếng rầm rộ.
Quá đẹp!
Tiểu tiên nhi này là ai thế?
Đây là hạng mục đầu tay của Cố Xước, ngoại trừ việc xem nhà – hắn thật sự không nhịn được kích động muốn xem nhà thì thời gian còn lại ở công ty Cố Xước đều theo dõi hạng mục này.
Chờ đến khi có thành quả Cố Xước cũng rất vui vẻ.
Cố Xước đã xem lại MV này mấy lần, hắn vẫn thích nhất đoạn mở đầu, hắn đã replay đoạn này rất nhiều lần.
Hắn cũng rất hay lên weibo, mỗi ngày không làm gì lại lấy điện thoại ra lướt, mỗi lần nhìn thấy đủ kiểu suy đoán thân phận về bóng lưng trên mạng hắn đều âm thầm đắc ý.
Là vợ tui đó!
Không cho mấy chế coi!
Chỉ mỗi tui được coi!
Tiểu tiên nhi của các chế còn làm nũng với tui!
Đắc ý quá hế hế!
Đến khi cư dân mạng bới ra thân phận của tiểu tiên nhi đưa lên wikipedia, đồng thời tiểu tiên nhi bắt đầu nổi tiếng, Cố Xước không còn bình tĩnh được nữa.
Fan Quý Chước tăng lên vèo vèo, lúc phía dưới vô số fan kêu gào “Chồng ơi”, Cố Xước đã tuyệt vọng.
Cố Xước mượn vô số nick cờ nhôn kêu gào “Vợ ơi”, nỗ lực nhấn chìm những bình luận “Chồng ơi” kia.
Hắn đã biến thành dân dị đoan trong quần chúng, hành vi của hắn dẫn đến sự phẫn nộ của đảng “Chồng ơi”, dân chúng trong đảng bắt đầu phản kích. Rất nhanh sau đó đã có người tìm ra toàn bộ những nick kêu “Vợ” kia đều có chung một IP.
“Vợ, cái đứa tên “Bé Nấm” này lại tuyên bố muốn đánh anh.” Cố Xước cáo trạng.
“Bé Nấm” là fan số 1 của Quý Chước, mở miệng ra là chồng tui chồng tui, là người chửi nhau lợi hại nhất với những nick clone của Cố Xước. Một nick không chửi lại được, Cố Xước liền dùng nhiều nick cùng chửi, bày ra thế trận người đông thế mạnh. Bé Nấm một lời khó địch nổi trăm miệng, vốn đã tức lắm rồi, lúc này lại phát hiện cái gọi là người đông thế mạnh chỉ là một người bèn nổi điên lên lập tức khởi xướng chiêu mộ đoàn viên đi đánh hắn.
“Em sẽ giáo huấn người này.”
Quý Chước có weibo của Bé Nấm, liền nhắn tin qua: “Thác Thác Thác là chồng tôi, cô đừng đánh hắn ta.”
Thỉnh thoảng Quý Chước sẽ nói mấy câu với Bé Nấm, Bé Nấm đều reply ngay lập tức, giống như chuyên canh trước máy tính chờ y nhắn tin. Nhưng lần này phải rất lâu sau bên kia mới trả lời, đoán chừng là bị giật mình.
“Nam thần, anh bị Thác Thác Thác hack nick đúng không? Tên quê như thế, sao có thể xứng với nam thần [điên cuồng lắc đầu.jpg]* [tui không tin.jpg]*”

*Điên cuồng lắc đầu.jpg*

*tui không tin.jpg*
*
Cố Xước cầm lấy điện thoại Quý Chước trả lời một câu: “Sao quê bằng Bé Nấm được? Nhóc con, đừng chia rẽ quan hệ của tôi và vợ, bằng không tôi đánh cô đó.”
“Thác Thác Thác, bà biết là mày mà, chó hack nick, trả nick lại cho nam thần của bà!”
Thế là hai người lại chửi nhau qua tin nhắn.
Chửi đến cuối cùng hai người trực tiếp hẹn nhau gặp mặt để giải quyết.
Nhìn dáng vẻ Cố Xước hùng hổ khí thể muốn ra cửa đi đánh nhau, Quý Chước liền vội vàng kéo hắn lại, lại trấn an Bé Nấm đang nộ khí xung thiên rất lâu.
Cố Xước gọi cho Cố Minh một cú điện thoại: “Anh, anh có xem cái MV bọn em quay không?”
Cố Minh như đang rất bận, tốc độ nói rất nhanh: “Mấy ngày này anh mày bận đến mụ đầu, làm xong về nhà ngủ ngay, ai mà rảnh xem mấy thằng nhóc của mày chơi đùa cái gì? Anh mà bận lắm, mấy chuyện nhỏ thế này đừng làm phiền anh. Còn nữa, tiểu thiếu gia nhà họ Cận kia anh đã xử lý, cửa hàng đồ cổ của nó sắp không mở được rồi.”
Cố Minh nói xong liền cúp máy.
Cố Xước cảm thấy anh mình chính là tổng giám đốc bá đạo trong tiểu thuyết, phương thức giáo huấn người khác chính là kiểu trời lạnh rồi phá sản đi, hạ bút thành văn* kia.
*(“Trời lạnh rồi, cho Vương Thị phá sản đi” bắt nguồn từ một bộ phụ tử văn, tác giả cho nam chính nói câu này để ra vẻ tổng tài bá đạo nắm giữ sinh tử của người khác, bị người ta bảo là não tàn đăng lên diễn đàn cùng nhau cười chê, sau thường dùng để cười ai đó giả ngầu quá lố) nguồn: https://thuyluunien.wordpress.com/2017/09/21/doc-tham-chuong-109/
Mỗi một lần Cố Minh muốn cho Lương Triết trời lạnh rồi phá sản đi, Cố Xước phải đi ôm chân cầu xin anh mình nửa ngày, thề mình sẽ không làm chuyện bậy bạ nữa. Khi đó hắn cảm thấy thiết lập của anh mình quá tệ, quá gợi đòn, bây giờ đùng để đối phó với đứa mình ghét đúng là rất thoải mái.
Một lát sau, điện thoại của Cố Minh gọi đến: “Rốt cuộc thì bóng lưng ở phần mở đầu MV kia là ai?”
“…Đại ca, không phải anh chưa từng xem à?”
Cố Minh lại cúp điện thoại.
Sau đó, chị dâu Cố Xước gọi điện đến: “Gần đây anh ấy bận muốn chết, về nhà là muốn ngủ, thế mà trước khi ngủ đều sẽ xem MV kia của em một lần.”
Cố Xước: …..Cái ông anh biệt nữu này!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.