Cố Xước tốn hơn một tháng mới khắc xong tượng con khỉ nhỏ. Hai con khỉ bé con ôm nhau được khắc cực kỳ tinh xảo, nhìn kỹ gần như có thể thấy được vẻ mặt của chúng nó, một cười hài lòng, một cười nội liễm, trông rất sống động.
Quý Chước ngồi trên sô pha, Cố Xước quỳ một gối trước mặt y rồi đưa con khỉ lên.
Quý Chước cầm lấy nhìn chăm chú một hồi lâu, lộ ra vẻ mặt ghét bỏ: “Xấu chết đi được!” Nói đoạn y làm bộ muốn vứt, tim Cố Xước như muốn nhảy khỏi cổ họng.
Quý Chước lại thu tay về.
Cố Xước nhìn y không chớp mắt.
Quý Chước đặt món đồ kia vào lòng bàn tay rồi đưa cho Cố Xước.
Hay là trả lại cho mình nhỉ? Tim Cố Xước lại nảy lên.
“Đeo giúp tôi.” Quý Chước nói.
Cố Xước lại vui vẻ trở lại, vội vàng đứng lên giúp y đeo vào.
Cổ Quý Chước rất trắng, xương quai xanh cũng đẹp, đeo gì cũng dễ nhìn hết. Cố Xước lại gần hôn hôn cổ y liền bị đẩy ra. Hắn giơ hai tay ra đằng trước, vô cùng đáng thương nói: “Bảo bối, em xem tay anh nè.”
Tay Cố Xước rất lớn, khớp xương rõ ràng. Nhưng trên đó đều là vết chai, bàn tay ấm áp vô cùng.
Dáng vẻ đáng thương nũng nịu cầu xoa xoa này của Cố Xước cực kỳ giống một con chó cỡ lớn.
Quý Chước cầm lấy tay hắn liếm một hồi trên đó.
Grào.
Cố Xước trực tiếp ôm siết y vào ngực.
Không phải là Quý Chước không thích cặp khỉ này, trái lại còn vô cùng thích. Có một hôm Cố Xước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-tra-cong-moi-ngay-hoang-hot/1605425/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.