Cố Xước chỉ cảm thấy cơn đau nhức xông thẳng đến đỉnh đầu, thế nhưng vẫn không rên lên một tiếng, trái lại còn nở một nụ cười.
“Thầy Quý, tôi biểu diễn thế nào?”
……….
…………………………………
Dấu chấm lửng phía trên đủ để đại diện cho tâm tình lúc này của Quý Chước.
Ở trong KTV, lúc nhìn thấy weixin kia của Cố Xước, Quý Chước biết mình đã quan tâm tới Cố Xước. Mình thế mà lại quan tâm đến một hoa hoa công tử, Quý Chước rất giận mình, thế nhưng không thể dằn vặt chính mình, chính vì thế y liền trút giận lên người Cố Xước.
Lúc này, nhìn hành động của Cố Xước, Quý Chước không khỏi hoài nghi đến tột cùng mình đang quan tâm đến cái thứ gì thế này.
Quý Chước nói: “Nói tiếng người.”
Cố Xước: “Thầy Quý, tôi sai rồi, em mà không tha thứ cho tôi, tôi sẽ quỳ mãi không đứng lên.”
Quý Chước nói: “Sai ở đâu?”
Cố Xước lập tức nói: “Tôi không nên nói em với Tần Thước như vậy, đây là chuyện tư mật của chúng ta.”
Quý Chước nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt tăm tối khó hiểu. Sắc mặt Cố Xước trắng bệch, mồ hôi trên trán rơi xuống, nhưng mà trong lòng khẩn trương nên nỗi đau đớn đó đã giảm bớt.
Một lát sau, Quý Chước thở dài một hơi: “Anh là đồ ngốc.”
Từ trong giọng nói của y Cố Xước nghe được một tia thân mật, trong lòng vui vẻ: “Bảo bối, em tha thứ cho tôi rồi ư?”
“Còn không mau đứng dậy khỏi sầu riêng đi.” Quý Chước nói.
Cố Xước đứng lên, chỉ cảm thấy một trận đau buốt, suýt nữa đứng không vững.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-tra-cong-moi-ngay-hoang-hot/1605415/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.