Trong lòng Cố Xước rầu rĩ, có hơi khó chịu. Cái cảm giác này như biết đồ vật mình thích, có một ngày sẽ thuộc về người khác.
Cố Xước rất muốn đùa giỡn nói: “Vậy tôi làm bạn trai em nhé, anh tuấn nhiều tiền, chim to chịch giỏi, quả thật là một ứng cử viên ưu tú nhất.”
Thế nhưng, hắn vẫn nhịn được.
Quý Chước là một người vô cùng thật lòng, có rất nhiều lời có thể đùa giỡn, chỉ riêng câu này là không thể, bằng không hắn thật sự phải phụ trách đến cùng.
Hắn vẫn không làm được chuyện nước sông ba ngàn gáo, ta chỉ lấy một muôi.
Hắn rất yêu thích Quý Chước, vì thế không muốn làm tổn thương đến y.
Trong nháy mắt đó, Cố Xước đột nhiên cảm thấy mình thật cao thượng, dù có là một hoa hoa công tử đi chăng nữa thì cũng là một hoa hoa công tử cao thượng.
Quý Chước hơi ngẩng đầu lên nhìn hắn. Y như nhìn thấu tất cả những suy nghĩ trong lòng Cố Xước, khẽ rũ mắt xuống, khóe môi nhếch lên.
“Thầy Quý.”‘
Khúc Tuấn đứng trước mặt hai người.
Cố Xước cảm thấy Khúc Tuấn có chút địch ý với mình, cho dù Cố Xước là ông chủ của cậu ta, nhưng vì tuổi quá nhỏ nên cậu ta vẫn chưa hiểu được cách che giấu.
“Thầy Quý, em có một đoạn nhảy không tốt.”
Quý Chước đứng dậy đi chỉ cho Khúc Tuấn.
Trừ chút khúc mắc nhỏ ban đầu, hai người ở chung lâu ngày thì cảm tình cũng dần dần tốt hơn nhiều. Khúc Tuấn là một cậu trai rất có sức hút, nhảy cũng đẹp. Quý Chước dàn dựng phần vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-tra-cong-moi-ngay-hoang-hot/1605412/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.