Cận Đình và Quý Chước…
Cố Xước rất tình nguyện gia nhập vào đó, tạo thành một tam giác quan hệ phức tạp, hoàn thành vở kịch có nội dung máu chó kia.
Cố Xước xuống xe.
Cận Đình ôm siết Quý Chước vào ngực, nhìn chằm chằm Cố Xước bằng ánh mắt hung ác.
Cận Đình cảm thấy hắn có mấy phần quen mắt.
“Là mày!”
Trước đây, Cố Xước cũng thường cướp đi người Cận Đình yêu thích. Cận Đình vẫn lạnh lùng cao cao tại thượng, nhìn hắn như một thằng hề.
Thế nhưng Cận Đình lại chưa từng dùng ánh mắt thế này để nhìn hắn.
Quá thú vị.
“Cận Tam thiếu.” Cố Xước nói.
Quý Chước tránh khỏi cái ôm của Cận Đình.
Ngực Cận Đình trống vắng, nghĩ đến Quý Chước đã sống chung với người này, trong lòng chua chát, ghen tuông lồng lộn.
“Quý Chước, gã chẳng có gì tốt, là một hoa hoa công tử, em đừng đi gần gã như thế.” Cận Đình nói: “Trước đây gã rất thích cướp người bên cạnh anh đi, sau đó lại coi rẻ. Quý Chước, em đừng mắc bẫy gã.”
Quý Chước đi tới bên cạnh Cố Xước, kéo tay hắn lạnh lùng nói: “Anh ấy là bạn trai tôi, tôi không đến gần anh ấy thì đến gần ai?”
Thân thể Cận Đình cứng đờ, trên mặt lộ vẻ khó tin. Vẻ lịch sự trên người gã biến mất gần như không còn, lại như một con chó săn bị vứt bỏ, nhìn càng đáng thương.
“Quý Chước, đừng lừa anh, em không thể đi với gã đó.” Cận Đình nói, như đang thuyết phục chính mình, lại mang theo vẻ mong đợi.
Quý Chước trực tiếp nhón chân lên ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-tra-cong-moi-ngay-hoang-hot/1605404/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.