Hôm sau là ngày nghỉ.
Tay trái Quý Chước xách một túi hoa quả, tay phải thì cầm một túi thức ăn. Điện thoại trong túi kêu ting ting, y cũng không để ý.
Chờ đến khi y vào thang máy, người gửi weixin hình như rốt cuộc cũng mất kiên nhẫn mà trực tiếp gọi điện đến.
Quý Chước thả túi hoa quả xuống, nhận điện thoại.
“Thầy Quý, tôi sắp chết đói rồi.” Thanh âm vô cùng đáng thương của Cố Xước truyền tới từ bên kia điện thoại.
“Đang trong thang máy, đến ngay đây.” Quý Chước nói.
Bên kia nhất thời mừng rỡ: “Chờ em đây bảo bối, tôi đã chuẩn bị xong hết rồi!”
Quý Chước đi trên trước phòng Cố Xước nhấn chuông cửa. Cửa mở ra rất nhanh, y bước thẳng vào, một bóng người cao to liền nhào lên người.
Cố Xước giống như một chú cún cỡ bự, chỉ thiếu nước thè lưới liếm lên mặt y thôi.
Cố Xước đột nhiên sán tới hôn lên mặt y một cái.
Được rồi, y thu hồi ý nghĩ vừa rồi.
“Nặng quá, xuống.” Quý Chước nói.
“Không xuống.”
“Không phải nói đói bụng à?”
“Tôi mới không thèm ăn những thứ này đâu, tôi chỉ muốn ăn thầy Quý thôi. Bảo bối, em biết bao lâu rồi tôi chưa được làm tình không? Ròng rã năm ngày rồi, tôi vã lắm.”
Nửa người dưới Cố Xước mặc một cái quần rộng, để lộ nửa người trên cường tráng, vai rộng eo hẹp, đường nhân ngư chạy dọc xuống dưới cạp quần, lông bụng dày rậm, rất là gợi cảm.
Quý Chước hoàn toàn không bị sắc đẹp mê hoặc: “Anh có thể đi tìm những người khác mà.”
“Nhưng tôi chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-tra-cong-moi-ngay-hoang-hot/1605402/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.