Nhìn thấy cuộc gọi đến, tôi vừa bực bội vừa căng thẳng, sợ anh ta phát hiện ra điều gì chỉ qua vài câu nói, ước gì có thể ném điện thoại đi rồi biến mất.
Nhưng sớm hay muộn tôi cũng phải đối mặt với anh ta.
Thôi chết sớm siêu sinh sớm.
Tôi nhấc máy.
Cư Diên nói: "Liên Hà, em đang ở khách sạn ven biển đúng không?"
Dù đã chuẩn bị tinh thần bị thẩm vấn, tôi vẫn sững người trước câu hỏi của anh ta: "Sao anh biết?"
"Anh gặp bạn của em ở chợ đêm, họ nói em ở đây."
Tôi chợt nhớ đến quầy "Chân giò heo chị Dung" nổi bật khó mà bỏ qua, trong lòng lo lắng: "À ... phải ..."
Tên đó đi chợ đêm làm gì vậy?
Chẳng lẽ gặp Yến Lạc sao!
Anh ta nói: "Xuống đi, anh đưa em đi chơi."
Tôi bước đến cửa sổ kéo rèm ra, quả nhiên thấy anh ta đã đứng dưới, đang cầm điện thoại tựa vào chiếc Mercedes hầm hố.
Thấy tôi kéo rèm, anh ta vẫy điện thoại về phía tôi rồi lại dán vào tai, giọng nói và ánh mắt đầy d*c v*ng: "Anh đợi em."
Chỗ vừa bị Yến Lạc hôn vẫn còn nóng rực, tôi nói: "Không được đâu, đây là hoạt động tập thể, tối về muộn không tốt..."
Anh hỏi: "Vậy để anh lên phòng nhé?"
"Đừng! Anh ... anh chờ ở dưới đấy thôi!"
Tôi kéo rèm lại, nhanh chóng thay đồ, rửa tay rửa mặt, sấy tóc.
Mùi gia vị ở nhà Yến Lạc quá nồng, tôi cũng mang mùi ấy trên người.
Xuống tầng dưới, tôi gặp Mạch Tuệ và các bạn vừa đi dạo về.
Hồ Đào khoác tay Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683779/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.