Chị tôi và anh Khởi hẹn hò, xét ra vừa bất ngờ, vừa hợp lý.
Mặc dù chị mới sang Mỹ, trước đó cũng ít tiếp xúc với anh Khởi. Nhưng kể từ khi chị sang, anh Khởi luôn quan tâm chăm sóc chị chu đáo. Ở một nơi xa lạ, lại vừa trải qua tổn thương tình cảm, chỉ cần hai ba tháng thôi cũng đủ để họ nảy sinh tình cảm.
Nếu anh rể là anh Khởi thì tôi hoàn toàn ủng hộ hai tay!
Anh Khởi đáng tin hơn Cư Diên nhiều.
Nhân tiện tôi hỏi: "Mẹ con có nói gì không ạ?"
Nếu mẹ không giận, sau này tôi và Yến Lạc công khai cũng chẳng phải lo gì.
Bố tôi nói: "Mẹ than phiền chút thôi."
Tôi nói: "Nhưng đó là anh Khởi mà, mẹ còn gì không hài lòng nữa?"
"Bà lo chị con với Yến Khởi sau này ở lại Mỹ không về."
Tôi ôm trán: "Chị không về, bà có thể sang đó mà! Chị với anh Khởi đều rất giỏi, mẹ còn sợ không có tiền đi sao?"
Bố tôi nói: "Không chỉ vậy, còn vài chuyện khác. Mẹ chỉ nghĩ nhiều thôi, để một thời gian bà tự hiểu ra là xong."
"Cũng đúng, trước mắt không làm phiền bà ấy vậy ạ. Hehe, bố ơi, con phải nói với Yến Lạc một tiếng, tạm biệt nhé!"
"Bên đó mới sáu giờ, đừng làm phiền thằng bé, để nó ngủ thêm chút, gọi sau cũng được."
"Con biết rồi ạ! Tạm biệt!"
Cúp điện thoại với bố, tôi lập tức gọi cho Yến Lạc.
Yến Lạc đã dậy, đang vừa chạy bộ buổi sáng vừa nghe điện thoại.
"Yến Lạc, Yến Lạc, anh có biết không, chị em và anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683678/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.