Bố mẹ Yến sợ đến run cả người, vừa đến nơi không bao lâu thì anh Khởi và Yến Lạc cũng gọi điện tới, vừa hoảng sợ vừa tự trách.
Tôi còn phải trấn an ngược lại rằng mình không sao.
Chuyện này vốn không thể trách họ. Ai mà ngờ được một giáo viên nổi tiếng bên ngoài nho nhã lễ độ, bên trong lại là cầm thú đội lốt người?
May mắn là tôi chưa từng ở một mình trong nhà thầy Kim, cũng không ăn uống gì của hắn, thậm chí còn chưa từng đi vệ sinh ở đó. Nên cơ bản có thể loại trừ khả năng bị quay lén.
Lúc này nhìn tin tức, sau cơn chấn động chỉ còn lại sự may mắn.
May mà lúc nào cũng có bố và Yến Lạc đi cùng tôi.
Hai nhà ngồi trò chuyện thêm một lúc, bố mẹ Yến thấy tinh thần tôi bình thường mới yên tâm ra về.
Bố nói hôm nay nhất định phải làm một bữa ngon để tôi vơi bớt sợ hãi, sợ mẹ ở nhà lải nhải, nên lúc đi chợ liền kéo bà đi cùng.
Tôi ngồi ở nhà tiếp tục lướt điện thoại, xem thêm những chi tiết vụ án do các trang truyền thông tự tiết lộ.
Thầy Kim, không, giờ phải gọi là cầm thú Kim, nổi tiếng lắm, thu hút không ít học sinh tới nhà học thêm. Chiêu trò thường dùng của hắn là mời các cô gái uống gì đó trước và sau buổi học, khi đã làm họ mê man thì thực hiện hành vi tội ác.
Đến khi các cô gái tỉnh lại, có người hoàn toàn không nhớ đã xảy ra chuyện gì, có người phát hiện nhưng không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683668/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.