Cà Ri đã hơn một tuổi, dạo này bắt đầu đ*ng d*c.
Không chỉ quần áo của tôi, mà cả sofa lẫn chăn gối nhà họ Yến cũng thường xuyên bị nó làm hại.
Yến Lạc lấy cho nó một cái bỉm mặc vào, rồi ném cho tôi một chiếc áo khoác: "Cậu cởi áo ra đi, tiện thể tôi gom chung với ga giường chăn màn giặt một mẻ luôn."
"Ừ."
Tôi vừa mới cởi áo khoác thì mẹ tôi bất ngờ xuất hiện ở cửa: "Liên Hà."
Bà cứ như pháo nổ vậy, gọi làm tôi giật thót, quay đầu nhìn: "Có chuyện gì thế ạ?"
Mẹ tôi bước vào: "Hai đứa mãi không ra ngoài, đang làm gì đấy?"
Tôi thừa hiểu ẩn ý trong lời bà, lập tức tức siết chặt nắm tay vì tức giận. Giữa ban ngày ban mặt, chúng tôi thì có thể làm gì cơ chứ?!
Yến Lạc vội giải thích: "Cà Ri tè lên áo cậu ấy, cháu bảo cởi ra để giặt thôi."
Cà Ri vốn thân thiện, nhưng lại không thích mẹ tôi, nó nép vào chân Yến Lạc, gừ gừ lên tiếng.
Lúc này mẹ tôi mới chú ý đến vết nước tiểu trước ngực tôi, biết mình đã nói oan cho tôi.
Nhưng bà tuyệt đối sẽ không xin lỗi, chỉ hắng giọng một cái rồi nói: "Không cần cởi nữa, về nhà giặt cũng được. Yến Lạc đã photo xong ghi chép chưa?"
Yến Lạc quay sang nhìn máy in, rồi đáp: "Dì ra ngoài ngồi thêm chút nữa đi, chắc còn vài phút nữa thôi ạ."
Sau đó cậu nhìn tôi: "Liên Hà, thay áo đi, giặt luôn ở nhà tớ. Nước tiểu chó cần phải tẩy mùi. Nhà tớ có nước giặt chuyên dụng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thuy-tinh-nhat-diep-quy/4683625/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.