Long Thành hỏi Fermi cái gì là tài trợ? Fermi nói là tiền.
Long Thành lập tức thay đốc tra phục hiệu trưởng đặt ở trước mặt hắn.
Tuy hắn không thích đốc tra phục, thực chật chội, thực bó tay bó chân không thuận tiện, thực không thích hợp làm ra động tác.
Nếu có nhiều tiền, vậy có thể mua căn cứ lớn hơn, kho Quang Giáp lớn hơn, kho đạn lớn hơn, nói không chừng còn có thể mua kho chiến hạm, thật nhiều thật nhiều táo.
Hắn muốn ăn táo.
Hắn nhớ bà nội, nhớ nông trường. Về nông trường là phải chờ tới cuối tháng mới được...
Nỗi nhớ làm cho gương mặt lạnh lùng của Long Thành dần dần trở nên mềm hoá, tựa như núi băng bị hòa tan từng chút một. Ánh mắt sắc bén giống như có thể đâm thấu thân thể con người, dần dần trở nên nhu hòa, ngờ nghệch, xa xăm. Khi vẻ mặt hắn dại ra, cả người đang phát ra khí tức nguy hiểm, đột nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Hắn không biết, giờ phút này đang có vô số mắt kính điều khiển bằng não đang nhằm thẳng vào hắn, phóng đại vô số lần, từng chi tiết biến hóa trên mặt hắn đều bị bắt giữ rõ ràng.
"Cái đệch! Đột nhiên cute vậy!"
"Không tốt, trúng tên rồi! Lần này rụng trứng hết!"
"A! Thật ngọt ngào mà!"
"Xong rồi, A Vĩ lần này chết thật rồi! awsl (viết tắt câu Ah! Wǒ SǐLe (啊,我死了) - Ah, I am dead (A, tôi đi chết đây).
"Bao em đi Long Thành!"
"Tránh ra! Để tôi tới!"
Nhóm tân sinh đang chuyện trò rôm rả giống như gà chọi say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thanh/4425817/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.