Long Thành là trầm tĩnh huấn luyện, không có chú ý tới một tin tức trường học gởi đến.
Ký túc xá Niếp Tiểu Như, náo động bởi metal rock, làm cho không khí như muốn bốc lửa. Niếp Tiểu Như nằm ở trên sô pha da thật mềm mại, nhìn đèn treo thủy tinh hoa lệ, bỗng nhiên kêu lên: "A Nộ, tôi muốn ăn sơn trà."
A Nộ đang luyện tập tức giận trả lại một câu: "Tự mình lấy đi."
Ngày hôm qua bị Lưu thúc phê bình suốt một giờ, Lưu thúc là người A Nộ tôn kính nhất, hắn không dám phản bác, thành thành thật thật mà nghe, nhưng mà nghẹn một bụng lửa. Tiểu thư nhất định muốn đến chỗ đông người, hắn có biện pháp nào? Vì thế hai người bị cấm túc, trước khi khai giảng không được ra khỏi cửa.
"A Nộ, cậu nói Triệu Nhã thế nào? Sao mà tin tức đều không có?"
"A Nộ, cậu tạm dừng đi, chúng ta nói chuyện một chút."
"A Nộ, quá nhàm chán! Đây là cái trường học rách nát gì vậy! Đúng là nơi chim cũng không thèm ỉa!"
...
A Nộ cảm giác mình muốn điên rồi, đây là lần đầu tiên hắn đi theo bên cạnh tiểu thư bảo hộ an toàn, hắn hiện tại mới rõ ràng ánh mắt huynh đệ khác nhìn hắn lúc ấy, đó phải là "Tự cầu nhiều phúc" mà!
Quá phiền!
Hắn hận không thể tìm băng dán bịt cái miệng của tiểu thư lại, tìm sợi dây trói tiểu thư lại, tìm thanh đao...
Bỏ đi bỏ đi, lão gia đối với mình ân trọng như núi.
Bình tĩnh, bình tĩnh!
Ngay vào lúc này, bỗng nhiên trong tầm nhìn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thanh/4425807/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.