Triển Chiêu giật mình, tuy là ‘Nam hiệp’ có khinh công ‘Yến tử phi’ đệ nhất võ lâm, dù có lùi lại mau nhưng vạt áo vẫn không tránh khỏi bị bắn chút nước. Cách một bức bình phong, Triển Chiêu vẫn có thể cảm nhận được sự tức giận của Bạch Ngọc Đường truyền ra. Triển Chiêu lùi lại mấy bước, cố gắng hết mức không để cho Bạch Ngọc Đường phía sau bức bình phong nhìn thấy mình.
Ngẫm nghĩ lại, thùng tắm chỉ ngăn cách với gian ngoài bằng một bức bình phong, bức bình phong cũng chỉ là một lớp lụa mỏng, mặc dù vừa rồi mình không nhìn rõ Bạch Ngọc Đường tắm rửa bên trong, nhưng mình đứng đó nhìn chằm chằm như vậy, bị Bạch Ngọc Đường hiểu lầm là nhìn lén hắn, tuy không chứng cớ nhưng cũng là hợp tình hợp lý, nghĩ vậy không khỏi lúng túng, khuôn mặt anh tuấn đỏ lên cũng không nói thêm gì nữa. Cũng may Bạch Ngọc Đường ở bên trong nên không nhìn thấy vẻ mặt túng quẫn này của y.
Bạch Ngọc Đường ở phòng trong đương nhiên không đoán được Triển Chiêu đang nghĩ gì, trong lúc hắn đang thả lỏng cả thể xác lẫn tinh thần, mở mắt ra liền thấy Triển Chiêu đang đứng trước bình phong, không rõ là đang nhìn cái gì, vốn bị thái độ của cô nương Tử Câm gì đó kia làm cho một bụng tức giận không có chỗ phát hỏa, lại thấy con mèo kia hành động quái dị, lập tức vận nội lực, giơ tay hất nước về phía y. Triển Chiêu sau khi né trước lại chỉ lẳng lặng đứng trong góc phòng, chẳng mảy may nhúc nhích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thanh-oan/2619536/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.