🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trước kia lúc bái sư học nghệ, Triển Chiêu một lòng luyện giỏi võ công chỉ muốn lưu lạc giang hồ, trường kiếm thiên hạ làm đại sự, nhưng sư phụ của y lại lắc đầu nói với y: “Chiêu, con còn nhỏ chưa hiểu được đạo lý ‘người trong giang hồ thân bất do kỷ’, một khi bước chân vào, về sau đao kiếm nhiễm máu, không ở cố định một nơi, có lẽ cũng sẽ phải làm một số chuyện không theo ý mình. Nói tóm lại, sau này chắc chắn sẽ có một số việc không phải do mình làm chủ. Nếu như vậy, con có còn cảm thấy muốn vào giang hồ không?”



Khi đó Triển Chiêu mới mười tuổi, hiểu không thấu đạo lý trong lời của sư phụ, chỉ ngửa đầu kéo chòm râu trắng của sư phụ, cười nói, “Sư phụ, người lại say rượu rồi, lại mê sảng nói những chuyện mà Chiêu nhi nghe không hiểu!”



Đến khi Triển Chiêu hai mươi tuổi, mặc một thân quan bào đỏ thẫm, y mới hiểu được câu nói kia của sư phó: ‘Có một số việc không phải do mình làm chủ.’ Đúng vậy, có một số việc không phải do Triển Chiêu y làm chủ, tựa như việc y hiến nghệ ở Diệu Vũ lâu, tựa như việc y được phong ‘Ngự Miêu’, tựa như việc y gặp Bạch Ngọc Đường, tựa như việc y và Bạch Ngọc Đường tri tâm tương giao.



Hiện nay, Triển Chiêu y đã hai mươi ba tuổi, nhìn Bạch Ngọc Đường chỉ vào trong căn nhà trúc giữa rừng đào, hỏi y sau này có muốn ẩn cư ở đây không, y đột nhiên hiểu được hàm ý trong câu nói năm đó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thanh-oan/2619526/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Long Thành Oán
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.