Kể từ lúc được quản gia lớn tuổi Triển Trung dẫn vào cửa, Triển Chiêu vẫn không sao tĩnh tâm. Y không yên lòng nhấc tách trà trên bàn bằng gốc trắc lên, nhấp một ngụm. Nhìn lá trà trong tách bởi vì nước sóng sánh mà không ngừng xoay tròn, cực kỳ giống tâm tình của y lúc này.
Qua một hồi lâu, Triển Chiêu sắp uống hết tách trà, lão quản gia đầu tóc bạc trắng Triển Trung như là đã tính toán trước thời gian mà bưng điểm tâm cùng một ấm trà khác chậm rãi đi đến.
“Trung bá, thân thể bá vẫn khỏe mạnh chứ?” Triển Chiêu đứng lên hành lễ với Triển Trung, hỏi một câu khách sáo. Dù thế nào y cũng coi như gần gũi với vị quản gia già từ nhỏ đã chăm sóc cho mình này.
“Lão nhân đã nhiều tuổi, thân thể giao phó ở nơi này, có gì mà khỏe hay không khỏe.” Triển Trung không chớp mắt rót thêm trả cho y, dấu vết tượng trưng cho năm tháng phong sương trên gò má, trên trán bỗng nhiên trở nên nhạt đi rất nhiều.
Thuận tay cầm bánh nhân đậu mà mình thích nhất đặt ở bên phải lên, Triển Trung thấy Triển Chiêu đang định đưa lên miệng, chợt bật cười, nếp nhăn giữa lông mày càng sâu: “Nhị thiếu gia vẫn giống hệt lúc nhỏ, thích lấy đồ từ bên phải lên trước tiên…”
Nghe người thân cận nhất đột nhiên vạch trần thói quen của mình, tuy nơi này không có người ngoài, nhưng gương mặt Triển Chiêu vẫn hơi ửng hồng.
Triển Trung nhìn cậu bé nghịch ngợm ngày trước từng vây quanh mình ồn ào đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thanh-oan/2619501/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.