“Bị lợi dụng hình dáng để bóp méo chân tướng và phạm tội là hai việc hoàn toàn khác nhau.” Giọng nói của Tần Tử Câm lúc này vẫn lạnh nhạt, thậm chí còn lạnh lẽo hơn trước, ánh mắt sắc lạnh bắn ra từ đôi con ngươi trong như nước làm Triển Chiêu như bị đóng băng.
Triển Chiêu bị dáng vẻ lạnh lùng này làm giật mình, chợt nghĩ ra gì đó, khẽ ho một tiếng, nheo mắt ngắm nghía y phục ngoài màu trắng tuyết không còn màu gì khác trên người Tần Tử Câm, dò xét mở miệng: “Chuột dám trêu mèo, thật không ngoan.”
‘Tần Tử Câm’ chậm rãi quay đầu, nén giận trừng Triển Chiêu, như là không hài lòng với những lời cợt nhả này của y.
Nhận được ánh mắt quen thuộc, độ cong trên khóe môi Triển Chiêu càng sâu, bước tới trước mặt ‘Tần Tử Câm’, vươn tay sờ mặt nàng.
“Đừng lộn xộn! Mèo ngốc, ngươi kéo tóc ta rồi!”
Giọng nữ tử lạnh nhạt ban đầu sau khi bị Triển Chiêu sờ ra sau cổ chợt đổi thành giọng nam khàn khàn.
Bàn tay Đàm Ân nhẹ vỗ lên tay Đàm Anh chợt khựng lại, trong đầu hiện lên rất nhiều ý tưởng, cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì, quan phục màu xanh trượt xuống nền gạch xanh trắng, chỉ hơi nhăn nhúm, hoàn toàn không nhận ra vừa rồi còn bị túm chặt.
Đàm Anh không nhận ra sự khác thường của ca ca mình, đôi mắt sưng đỏ thất thần cuối cùng cũng tìm được tiêu điểm, nhìn nữ tử xõa tóc trước mặt, nghi hoặc.
Làn váy màu hồng cùng hoa văn thêu chỉ đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thanh-oan/2619456/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.