Tống Phạm hơi sững sờ!
Rốt cuộc là chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Hồng lão gia ở đầu dây bên kia đã tức điên lên rồi, tiếp tục quát trong điện thoại với Tống Phạm: “Cái thằng chó chết này, tao mặc kệ mày đã làm cái mẹ gì? Đắc tội với ai? Cầm số tiền gì không nên cầm?”
“Tóm lại, tao cho mày ba tiếng, lập tức giải quyết xong cho tao.”
“Nếu ba tiếng sau, tiền của nhà họ Hồng tao vẫn chưa được chuyển lại vào tài khoản ngân hàng thì tao thề rằng mày sẽ biết thế nào là sống không bằng chết!”
Nói xong Hồng lão gia liền tắt máy.
Mặt Tống Phạm vô cảm xúc, toàn thân như hóa đá.
Tầm hơn một phút sau hắn mới hoàn hồn lại, sau đó hắn nhìn Diệp Phàm, không hề do dự liền quỳ rạp trước mặt Diệp Phàm, dập đầu như giã tỏi với anh, hắn khóc lóc van nài cầu xin: “Anh ơi, em xin, xin lỗi.”
“Là em không biết điều, có mắt mà không nhìn thấy núi Thái Sơn nên mới mạo phạm đến anh……”
“Mong anh rộng lượng bỏ qua cho em, đừng chấp nhặt với em, hãy coi em như phế vật đi!”
Diệp Phàm liếc nhìn Tống Phạm đang quỳ dưới đất khóc lóc van xin, sau đó anh nói với Tần Phong Linh: “Cháu muốn xử lý người này thế nào?”
“Cái này……”
Tần Phong Linh nhíu mày, trong phút chốc thấy hơi sững sờ.
Mặc dù cô cũng thường xuyên ‘lăn lộn’ trong xã hội, nhưng chỉ là một vài vụ ẩu đả nhỏ lẻ, trước giờ chưa từng gây sự với nhân vật đáng gờm trong giới giang hồ như Tống Phạm.
Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810708/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.