Chương trước
Chương sau
“Hỗn xược!”
Đối diện với sự tấn công ngập trời của những tia chớp, Mr. Ghost lạnh lùng quát một tiếng, có một luồng khí đen dồi dào tỏa ra từ cơ thể của anh ta.
Luồng khí đen này rất kỳ lạ, không phải là loại năng lượng tự nhiên bình thường.
Chỉ nhìn thấy khí đen cuộn trào hóa thành một con rồng thần màu đen lao thẳng lên trời, há cái miệng khổng lồ, trong phút chốc đã nuốt chửng tia chớp ngập trời.
Cảnh này vô cùng kinh hãi!
Lúc Diệp Phàm và Mr. Ghost giao đấu với nhau, Tô Hằng, Châu Bách Sự, Lãnh Diệm cũng vội vàng thúc giục tuyệt chiêu.
Ba người họ vốn là nhà tu hành, gần đây tình cờ gặp được cơ duyên lớn ở một nơi rừng sâu, họ đã đào được một tòa tháp cổ màu đen trong bãi tha ma.
Tòa tháp cổ màu đen này là một binh khí cổ xưa, một khi thúc giục có thể tỏa ra uy lực vô cùng kinh khủng, ngay cả cao thủ ở cảnh giới Kim Đan cũng sẽ bị giết chết trong tức khắc.
Chỉ nhìn thấy ba người họ cầm tòa tháp cổ màu đen, lập tức có những chùm chân nguyên chảy vào trong tòa tháp đó, hơn nữa bọn họ không ngừng thực hiện các thế tay khác nhau, lợi dụng những thế tay này để dẫn dắt nguồn năng lượng vào trong tòa tháp.
Vù! Vù! Vù!
Dưới sự thúc giục của Tô Hằng, Châu Bách Sự và Lãnh Diệm, tòa tháp cổ màu đen bắt đầu rung lắc dữ dội, rồi ‘vù’ một cái lao thẳng lên không trung.
Sau đó liền nhìn thấy tòa tháp cổ màu đen phình ra trước gió, lập tức thay đổi từ kích thước nhỏ bằng lòng bàn tay thành cao hơn chục mét.
Trên tòa tháp cổ màu đen đó có vô vàn hoa văn, hình thù thần bí.
Những hoa văn và hình thù đó vô cùng thần bí, không biết được lưu truyền từ kỷ nguyên nào, chứa đựng đạo vận bí ẩn khó đoán.
Một luồng hơi thở vô cùng khủng khiếp tỏa ra từ tòa tháp cổ màu đen.
Diệp Phàm và Mr. Ghost lao vào chém giết nhau, mặc dù năng lượng mà anh ta sử dụng vô cùng đặc biệt, không phải là năng lượng tự nhiên bình thường, nhưng mà thực lực của anh ta vẫn không bằng Diệp Phàm.
Lúc đầu Mr, Ghost vẫn có thể ngăn cản được sự tấn công của Diệp Phàm, nhưng anh ta dần rơi vào thế yếu, dường như đã bị Diệp Phàm đánh một trận tơi bời.
Diệp Phàm thực hiện quyền pháp tự nhiên, hai nắm đấm vung lên, tỏa ra vô vàn nguồn năng lượng tự nhiên.
Khí đen cuộn trào xung quanh người Mr. Ghost, tỏa ra hơi thở đè nén vô cùng gian tà.
“Quyền pháp tự nhiên – Viêm!”
Diệp Phàm tung hai nắm đấm, liền nhìn thấy sức nóng vô biên hóa thành những đạo quyền ấn, lao về phía Mr. Ghost.
Mr. Ghost thấy thế liền vội vàng sử dụng tuyệt chiêu để ngăn cản.
Khí đen cuồn cuộn trên người anh ta lập tức phun trào, lao thẳng lên trời, hình thành long ảnh mờ ảo quấn quanh người, chặn lại quyền ấn với sức nóng khủng khiếp đang lao đến.
Ầm!
Cho dù long ảnh hóa thành từ khí đen có thể triệt tiêu phần lớn sức sát thương của quyền ấn, nhưng Mr. Ghost vẫn bị thương nặng, cơ thể bay ra ngoài giống như con diều đứt dây, máu tươi chảy xuống bên dưới chiếc mặt nạ.
Đánh trọng thương Mr. Ghost bằng một chiêu, Diệp Phàm lập tức thừa thắng xông lên.
Nhân lúc anh ta bị thương để lấy mạng của anh ta!
Diệp Phàm muốn nhân cơ hội này để diệt trừ Mr. Ghost bằng một chiêu.
Nhưng ngay lúc này, Tô Hằng, Châu Bách Sự và Lãnh Diệm đã thúc giục ngọn tháp cổ màu đen rồi tấn công Diệp Phàm.
Năng lượng tỏa ra từ tòa tháp cổ màu đen đó thực sự quá đáng sợ, ngay cả Diệp Phàm cũng thấy sợ hãi nổi cả da gà.
Nhưng anh không lựa chọn chờ chết, lập tức sử dụng công pháp của nhà tu hành câm cảnh, sau cơ thể anh xuất hiện ảo ảnh của thiên cung, cung điện nguy nga xuất hiện trong biển mây, vạn dải ngũ sắc, tiên khí ngập tràn.
“Nam Thiên Môn!”
Diệp Phàm không dám lơ là mất cảnh giác, anh trực tiếp sử dụng tuyệt chiêu phòng ngự mạnh nhất mà bản thân sở hữu.
Lập tức trên bầu trời xuất hiện hai cánh cửa cổ xưa.
Đùng!
Tòa tháp cổ xưa chém xuống trực tiếp va vào bề mặt hai cánh cửa hiện ra không hư không, hai luồng năng lượng khủng khiếp va vào nhau, tạo ra cú nổ lớn, âm thanh kinh thiên động địa.
Tòa nhà dưới chân họ lập tức sập và đổ nát, vùng đất trong phạm vi trăm mét cũng bị san thành bình địa.
Mặc dù cuối cùng hai cánh cửa hiện ra trong hư không bị vỡ vụn, hóa thành nguồn năng lượng thuần túy rồi tan ra, nhưng uy lực của tòa tháp cổ xưa cũng bị tiêu hao gần hết, không thể tiếp tục gây ra tổn hại cho Diệp Phàm.
“Sao có thể chứ?"
Nhìn thấy Diệp Phàm ngăn cản được trấn áp của tháp cổ màu đen, mặt của Tô Hằng, Châu Bách Sự và Lãnh Diệm biến sắc.
Bọn họ biết rõ uy lực của tòa tháp cổ màu đen này khủng khiếp như thế nào, bọn họ cho rằng, mặc dù Diệp Phàm rất mạnh, nhưng dựa vào thực lực hiện giờ của anh thì hoàn toàn không thể nào ngăn cản được sự tấn công của tòa tháp cổ màu đen mà họ sử dụng.
Nhưng thực tế lại tàn khốc như thế……
Tòa tháp cổ màu đen hội tụ từ nguồn năng lượng của Tô Hằng, Châu Bách Sự và Lãnh Diệm khi trấn áp Diệp Phàm hoàn toàn không gây ra chút thương tích gì cho anh.
Nhìn thấy cảnh tượng này đôi mắt dưới chiếc mặt nạ của Mr. Ghost cũng lộ ra sự kinh ngạc, dường như anh ta không nghĩ nhiều lập tức thi triển thủ đoạn vô cùng huyền diệu, cơ thể bắt đầu hư hóa.
“Long thần, hôm nay tôi sẽ tha cho anh một mạng, lần sau anh sẽ không may mắn như thế này đâu!”
Mr. Ghost nói vừa nói xong cơ thể liền biến mất hoàn toàn.
Sắc mặt Tô Hằng, Châu Bách Sự và Lãnh Diệm thay đổi lớn, bọn họ không ngờ rằng Diệp Phàm lại có thể ngăn cản được sự trấn áp của tòa tháp cổ màu đen, càng không ngờ rằng Mr. Ghost lại chơi đểu như vậy, sau khi thấy tình huống bất lợi liền bỏ mặc bọn họ để tháo chạy.
Lúc này trong lòng ba người họ……
Cảm thấy vô cùng tồi tệ!
Hai mắt Diệp Phàm híp lại, anh không ngăn cản Mr. Ghost, bởi vì thủ đoạn huyền ảo mà anh ta dùng để tháo chạy vô cùng đặc biệt, với thực lực của anh thì hoàn toàn không thể ngăn cản được.
Nếu đã như thế thì sao anh phải đi ngăn cản chứ?
Sau khi Mr. Ghost biến mất, Diệp Phàm liếc nhìn Tô Hằng, Châu Bách Sự và Lãnh Diệm.
“Giết!”
Diệp Phàm hoàn toàn không cho Tô Hằng, Châu Bách Sự và Lãnh Diệm chút thời gian nào, ba người họ vừa ổn định cơ thể thì anh liền lao đến chém giết.
Anh vô cùng mạnh mẽ, giống như một con mãnh hổ xổng ra khỏi lồng.
Tô Hằng, Châu Bách Sự và Lãnh Diện nhìn Diệp Phàm lao đến giết họ, mặt biến sắc, sự sợ hãi lóe lên trong đôi mắt.
Dựa vào thực lực của ba người họ thì rõ ràng không phải là đối thủ của Diệp Phàm, hơn nữa lúc nãy vừa thúc giục tòa tháp cổ màu đen, tiêu hao quá nhiều sức lực, bây giờ bọn họ không thể nào sử dụng tòa tháp cổ màu đen một lần nữa để tấn công Diệp Phàm.
Nhưng bây giờ cũng không thể bỏ chạy được.
Vì thế bọn họ đành lựa chọn cách quyết chiến một trận với Diệp Phàm.
Ầm!
Ba người họ sử dụng tuyệt chiêu, liều mạng cản Diệp Phàm đang lao đến, nhưng thực lực giữa họ và Diệp Phàm có sự chênh lệch rất lớn, một mình Diệp Phàm tấn công đã đánh trọng thương ba người họ.
“Hừ, cho dù chúng tôi chết cũng phải kéo anh chết theo!”
Tô Hằng, Châu Bách Sự và Lãnh Diệm nhìn nhau, vẻ mặt hiện ra sự tàn độc, sau đó, bọn họ đồng thời sử dụng một công pháp bí ẩn huyền ảo, nhổ ba ngụm máu lên tòa tháp cổ xưa màu đen.
Lập tức tòa tháp cổ màu đen tỏa ra chùm ánh sáng máu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.