Khi nhìn thấy người đàn ông trung niên lao đến trước mặt Diệp Phàm, đám đàn em bên cạnh gã cũng nhao nhao xuống xe máy, lập tức bao vây Diệp Phàm.
Bọn chúng là một đám côn đồ.
Thường xuyên đánh nhau trên phố.
Người đàn ông trung niên có thể được coi là sống bằng nghề đánh nhau ở quanh khu vực này.
Ở đây không có ai dám động vào đám côn đồ này, bây giờ Diệp Phàm không chỉ chê vợ của gã mà còn đánh thuộc hạ mà gã tín nhiệm nhất ngay trước mặt gã.
Nếu gã ta còn không hành động, vậy thì về sau làm sao có thể tồn tại ở khu vực này được nữa chứ? Vì thế gã chẳng nói chẳng rằng lập tức dẫn theo đám đàn em bao vây Diệp Phàm, phải đánh anh một trận nhớ đời, như vậy mới thể hiện được uy nghiêm của gã.
Người đàn ông trung niên này tên là Quách Khang, từng đi lính vài năm, cũng biết một chút võ thuật.
Đây chính là lý do tại sao gã có thể xưng bá ở khu vực này.
Sau khi bao vây Diệp Phàm, Quách Khang liền lạnh lùng nói: “Này, biết điều thì mau quỳ xuống xin lỗi ông đây, sau đó đưa tầm một vạn đây, coi như là tiền bồi thường cho vợ và các anh em của tôi, như thế thì tôi có thể cân nhắc tha cho anh một mạng”.
“Nếu không, hôm nay không bẻ gãy cánh tay của anh thì tôi không mang họ Quách nữa.”
“Nghe rõ chưa?”
Diệp Phàm nhíu mày lại, anh chỉ muốn gặp mặt Sở Thanh Nhã ở thành phố Áo một cách bình yên nhưng tự dưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810661/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.