Chương trước
Chương sau
Diệp Phàm dùng hai tay kết ấn, cảnh tượng ảo ảnh ở khoảng không phía sau anh bỗng phóng ra một chùm sáng vàng sẫm.
Chùm sáng vàng sẫm này ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ.
Nó có thể làm cho linh hồn cảm thấy sợ hãi.
Ầm!
Prandtl bị chùm sáng vàng sẫm chiếu vào, cơ thể hắn bắt đầu tan chảy và hóa thành mủ.
“Aaaa...”
Ngay cả khi Prandtl là một con quái vật đến từ khu vực 51, hắn đã phải chịu sự huấn luyện tàn khốc, cũng như đã được tiêm nhiều loại thuốc đặc biệt, có thể nói, cho dù Prandtl có phải chịu đựng nỗi đau tột cùng vượt xa so khả năng chịu đựng của người thường, thì hắn cũng hoàn toàn vô cảm.
Nhưng vào lúc này, khi bị ánh sáng vàng sẫm ăn mòn, hắn gào thét một cách đau đớn.
Thậm chí, đôi mắt lạnh tanh của hắn còn lộ ra vẻ sợ hãi tột cùng.
Nhưng căn bản đã không còn kịp để hắn có thể cầu xin sự thương xót, chỉ sau vài nhịp thở, toàn thân hắn đã tan chảy thành mủ.
Olsius và những người xung quanh như chết lặng khi nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ đều biết Prandtl mạnh thế nào, song, một Prandtl mạnh mẽ như vậy lại thực sự bị Diệp Phàm giết chết bằng một chiêu thức đặc biệt.
Điều này thật sự chấn động!
Tất cả bọn họ đều cảm thấy sợ hãi.
Olsius chẳng thèm suy nghĩ, lập tức quay lưng bỏ chạy.
Nhưng anh ta đã chậm một bước, sau khi Diệp Phàm giết xong Prandtl, thì lập tức nhìn chằm chằm vào anh ta.
Vèo!
Olsius vừa mới bước ra một bước, Diệp Phàm liền thi triển nhịp bước một cách huyền diệu, trong nháy mắt lao tới bên cạnh Olsius, sau đó, dùng tay phải tung một quyền về phía Olsius.
“Quyền pháp tự nhiên – Phẫn!”
Diệp Phàm hừ một tiếng, sau đó thi trển đạo pháp mà anh lĩnh ngộ được.
Đột nhiên, nắm đấm của anh như bốc lửa, thiêu rụi mọi thứ.
Những nắm đấm lửa bao quanh Olsius như một cơn bão.
Mặc dù Olsius chống cự một cách quyết liệt, năng lượng đen cuồn cuộn tăng vọt, nhưng anh ta vẫn không thể chống lại những nắm đấm lửa này, trong chốc lát, những nắm đấm lửa này đã đánh tan được năng lượng đen đang dâng trào xung quanh anh ta.
“Aaaaa...”
Mất đi năng lượng đen bảo vệ, Olsius lập tức hét lên thảm thiết khi bị những nắm đấm lửa đánh trúng.
Olsius như chìm trong biển lửa, đau đớn vô cùng vì bị ngọn lửa thiêu đốt.
Toàn bộ quá trình kéo dài hơn một phút, tiếng hét của Olsius cũng dần biến mất, cơ thể của anh ta đã bị ngọn lửa đốt thành than
Ngay khi Diệp Phàm giết Prandtl và Olsius, ở hai chiến trường còn lại, Tần Lâm và Hoàng Tiêu vốn đang rơi vào trận chiến ác liệt, cũng chuyển bại thành thắng, tiêu diệt hết đám người của Olsius đã bao vây bọn họ.
Diệp Phàm, Tần Lâm, và Hoàng Tiêu toàn thân tắm máu đứng dậy, giống hệt như Asura bước ra khỏi vực sâu của địa ngục.
Hơi thở hung hãn toát ra từ cơ thể khiến người xung quanh đều lộ ra ánh mắt kiêng dè, ai nấy đều sợ hãi Diệp Phàm, Tần Lâm và Hoàng Tiêu, cả ba người giống hệt như hổ rình mồi.
Sau khi cả ba xử sạch đám người của Olsius, bọn họ không lập tức chạy đến chỗ cây thần kiến mộc để hái quả thế giới.
Họ không động đậy, những người khác càng không dám động đậy.
Bằng cách này, quái trùng sẽ có nhiều thời gian hơn để hái quả thế giới từ cây thần kiến mộc.
Đây là tính toán của Diệp Phàm.
“Ba người đó có chuyện gì vậy? Họ đã giết Olsius và những người khác, tại sao lại không đi hái quả thế giới từ cây thần kiến mộc? Chẳng lẽ đó không phải là mục tiêu của họ sao?”
“Tôi nghĩ là bọn họ muốn độc chiếm tất cả quả thế giới trên cây thần kiến mộc, tôi dám khẳng định rằng chỉ cần ai muốn đến gần cây thần kiến mộc, thì bọn họ sẽ lập tức tấn công một cách dữ dội.”
“Cả ba bọn họ đều là người tàn nhẫn, vì vậy chúng ta hãy cố gắng hết sức để không chọc họ giận.”
“Đúng vậy, chúng ta phải bình tĩnh, đợi những người khác đụng độ với bọn họ, khiến họ tiêu hao thể lực, sau đó chúng ta sẽ nhân cơ hội xông lên.”
...
Những người đang đứng đối đầu với Diệp Phàm, Tần Lâm và Hoàng Tiêu đang bắt đầu bàn tán.
Rầm!
Song, ngay lúc mọi người chỉ đứng đấy mà không dám hành động, một loạt tiếng gầm chấn động đột nhiên vang lên.
Ngay sau đó, mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển dữ dội, giống như một trận động đất lớn.
Cùng lúc đó, ở phía đông, có luồng yêu khí nồng nặc lấn át mọi thứ.
Cảm nhận được luồng yêu khí nồng nặc, tất cả mọi người đang có mặt đều bất giác nhìn về phía đông, một số quái thú biến dị ở khu vực này đều đang bò trên mặt đất, thân thể chúng run lên cầm cập.
Két!
Ngay khi mọi người đều đang nhìn về phía đông, bỗng tiếng một con đại bàng vang lên như muốn xé toạc cả không trung, lập tức xuất hiện khói tím cuồn cuộn, bao phủ cả bầu trời.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy một con chim hung dữ đang vỗ cánh trên bầu trời, tỏa ra làn khói tím cuồn cuộn.
Loài chim dữ này trông giống như một con đại bàng to lớn, to đến mức gần bằng một chiếc máy bay chở khách loại thường.
Nó có lông màu tím, giống như được đúc từ khối vàng tím mà thành.
Hơn nữa, những chiếc lông tím của nó còn lấp lánh ánh kim loại.
Con chim dữ này quá mạnh mẽ, căn bản không thể so sánh với một con quái thú biến dị bình thường, ngay cả Diệp Phàm đối mặt với con chim dữ này cũng có cảm giác “nhỏ bé”.
Gào!
Vào lúc con chim dữ xuát hiện ở phía đông với hơi thở tím cuồn cuộn, thì phía tây lại có tiếng hổ gầm dữ dội.
Sau đó, một con hổ cao hàng chục mét nhảy ra từ phía sau một ngọn đồi nhỏ ở phía tây.
Con mãnh hổ này không chỉ có ba mắt, mà còn có một đôi cánh đen như cánh dơi mọc dưới xương sườn.
Trên đuôi của nó còn có một lớp máu kì lân, và có ba ngạnh mọc ra ở đuôi.
Đột nhiên xuất hiện hai con quái thú mạnh mẽ khó lường, tất cả mọi người đang có mặt đều kinh hãi, ai nấy đều lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Ngay cả Diệp Phàm, Tần Lâm và Hoàng Tiêu cũng có chút hoảng loạn.
Cho dù là chim dữ hay mãnh hổ, chúng đều quá mạnh, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều không cùng đẳng cấp với chúng.
Hơi thở của chúng chỉ vừa mới phát ra đã khiến linh hồn của tất cả mọi người ở đây run lên vì khiếp sợ.
Tuy nhiên, ngay lúc mọi người đang hoảng sợ trước sự xuất hiện đột ngột của hai con quái thú, thì ngọn núi lại tiếp tục rung chuyển, và họ nhìn thấy có hai con quái thú lần lượt xuất hiện ở phía nam và phía bắc.
Ở phía nam là một con báo, to tương đương một chiếc xe tăng.
Và sấm sét kinh hoàng xung quanh nó thật đáng sợ.
Ở phía bắc là một con gấu đen, nó là con lớn nhất trong bốn con quái thú, to như một quả đồi màu đen, cặp mắt như hai quả chuông đồng khổng lồ, giống hệt như hai chiếc đèn lồng đỏ treo giữa khoảng không.
Bốn con quái thú đến từ bốn hướng, rõ ràng là vì cây thần kiến mộc.
Tất cả mọi người có mặt đều rùng mình run rẩy, ngay lúc này, đừng nói đến việc ham muốn quả thế giới từ cây thần kiến mộc.
Giờ đây, bọn họ chỉ muốn tự cứu lấy mạng sống của chính mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.