“Ha ha!” Trương Hà Vân cười rồi nói với Jones: “Jones này, nể tình cậu cũng là khách quen của tôi, nay tôi tha cho cậu một lần, ở đây không còn việc của cậu nữa, mau cút đi!” “Cảm ơn chị Vân, vậy bạn em…” Jones vội vàng nói với Trương Hà Vân. “Vừa nãy bạn cậu nói muốn bao nuôi tôi.” Trương Hà Vân bình thản nói. Thế nhưng khi nghe thấy Trương Hà Vân nói vậy, sắc mặt Jones bỗng thay đổi, cả cơ thể run lên vì sợ. Đột nhiên anh ta giống như người máy, quay đầu một cách máy móc liếc nhìn Yamamoto Taro và im lặng, anh ta “phù” một tiếng rồi quỳ xuống đất, cúi lạy rối rít xin Trương Hà Vân tha mạng, anh ta lắp bắp nói: “Chị, chị… chị Vân, em xin lỗi, là… là lỗi của em, em không biết người… người này lại bất lịch sự như vậy, chị Vân, cầu xin chị hãy cho em một cơ hội đền bù, giờ… giờ em sẽ cho người băm chặt hắn thành trăm nghìn mảnh.” Vừa rồi Jones còn ra mặt giúp Yamamoto Taro, nhưng khi biết Yamamoto Taro muốn bao nuôi Trương Hà Vân, thái độ của anh ta lập tức thay đổi. Anh ta không chút do dự, muốn trút giận thay cho Trương Hà Vân. “Jones, ý anh là sao? Anh đừng quên, tôi đã cho anh rất nhiều lợi ích, thế mà anh lại giúp người phụ nữ này đối phó tôi sao? Anh hãy suy nghĩ cho kỹ đi, anh cũng biết rõ thế lực của tập đoàn đa quốc gia Thái Dương trong tay tôi mà.” Yamamoto Taro sững sờ trong giây lát, sau khi bình ổn lại tâm trạng, hắn tức giận nói với Jones: “Nếu tôi có mệnh hệ gì thì nửa số tài sản của anh cũng sẽ bị ảnh hưởng, ngoài ra tập đoàn đa quốc gia Thái Dương cũng sẽ ra lệnh đuổi giết anh.” Dù Yamamoto Taro đã biết thân phận của Trương Hà Vân không hề đơn giản. Nhưng hắn vẫn không biết sợ. Phải biết, hắn có trong tay tập đoàn đa quốc gia Thái Dương như là nắm giữ cả vận mệnh của một quốc gia, ở nước hắn thì hắn chính là “vua”, do đó hắn đã quen với việc chỉ tay năm ngón rồi, sẽ rất khó để bắt hắn hạ mình, gạt bỏ dáng vẻ kiêu ngạo. Dù biết rõ tình cảnh hiện giờ không ổn nhưng hắn vẫn chẳng thay đổi vẻ hung hăng càn quấy của mình. Hầu hết mọi người xung quanh thấy cảnh này đều nhếch miệng cười, nhìn chằm chằm hắn như nhìn một kẻ ngốc. Trương Hà Vân là ai chứ? Ở trong thành phố MUA này, người có thể mở quán bar Wild Rose, rồi mời biết bao người tài từ khắp nơi đến đây chi tiêu thì sao có thể không có năng lực gì được? “Tên Yamamoto Taro này đúng là liều thật, đã ở thành phố MUA mà còn dám hung hăng càn quấy, anh ta tưởng nơi này là địa bàn của tập đoàn đa quốc gia Thái Dương sao? Với lại dù nơi này có là địa bàn của tập đoàn đa quốc gia Thái Dương thì đã sao? Anh ta cũng chẳng thể động vào chị Vân được đâu.” “Gia cảnh của chị Vân bí ẩn lắm, cũng từng có nhiều nhân vật quyền thế lập mưu, thậm chí họ còn dùng thủ đoạn xấu xa với chị Vân nhưng đều bị chị ấy xử đẹp hết, cũng vì thế mà chị Vân đã trở thành “chị đại” và hầu như trong khắp thành phố MUA không có ai dám động đến chị Vân.” “Yamamoto Taro đúng là tên mắt mù nên mới dám đắc tội với chị Vân, tôi nghĩ chẳng mấy chốc tập đoàn đa quốc gia Thái Dương sẽ sụp đổ thôi, nhưng chuyện này đều là do anh ta tự chuốc lấy, chẳng đáng để được thương cảm.” “Lần này Jones đen quá, vốn dĩ thế lực của cậu ta ở thành phố MUA này ngày một lớn mạnh, đang cái đà phát triển lại đi kết bạn với tên ngu hại bạn như Yamamoto Taro, lần này e là cậu ta xui xẻo rồi.” Đám người xung quanh bàn tán sôi nổi, ai nấy đều thì thầm với nhau. Trương Hà Vân nhìn Jones chằm chằm, rồi cô ấy bỗng cau mày nói: “Được thôi, Jones, vậy tôi giao hắn ta cho cậu xử lý đó, tôi tin cậu sẽ khiến tôi hài lòng.” “Cảm ơn chị Vân, chị Vân yên tâm, em hứa sẽ khiến chị hài lòng, em sẽ cho tất cả mọi người biết kết cục cho kẻ đắc tội với chị Vân sẽ thê thảm như nào.” Anh ta rất vui khi thấy Trương Hà Vân đồng ý giao Yamamoto Taro cho anh ta giải quyết, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. Trương Hà Vân chịu giao Yamamoto Taro cho anh ta xử lý tức là cô ấy đã cho anh ta một lối thoát, không muốn chấp nhặt với anh ta nữa. Cho nên đương nhiên anh ta phải nắm bắt cơ hội, thể hiện cho thật tốt. Trương Hà Vân im lặng, chỉ khẽ gật đầu rồi quay lại nói với Diệp Phàm: “Nơi này ồn ào quá, chúng ta tới nhà tôi nói chuyện đi.” “Ừ!”, Diệp Phàm gật đầu. Trương Hà Vân bước tới, kéo cánh tay của Diệp Phàm rồi cùng rời khỏi quán bar Wild Rose. Sau khi Trương Hà Vân và Diệp Phàm vừa rời đi, Jones nhìn Yamamoto Taro, trong mắt thoáng hiện vẻ dữ tợn, cậu ta quát lớn: “Người đâu, dẫn anh ta đi cho tôi!” Jones vừa dứt lời, mấy người đàn ông lực lưỡng từ trong đám người bước ra, họ là mấy tên đàn em mà Jones dẫn theo bên mình, ngay lập tức họ đi tới bắt Yamamoto Taro. Mặt Yamamota Taro biến sắc, nghiêm nghị quát Jones: “Jones, anh dám ra tay với tôi thật sao? Anh muốn chết à? Anh nghĩ tập đoàn đa quốc gia Thái Dương tôi dễ bắt nạt lắm sao? Tôi cảnh cáo anh, nếu anh mà dám động đến tôi, tôi chắc chắn sẽ khiến anh chết không toàn thây.” “Hừ, Yamamoto Taro này, nói thật là tao ngứa mắt mày lâu lắm rồi.” Jones hừ một tiếng nói: “Nếu không phải vì mày có thể cho tao nhiều tiền, thì còn lâu tao mới kết bạn với mày, hôm nay mày lại to gan dám đắc tội với chị Vân, mày có chết chục lần cũng không khiến tao hả giận đâu, biết không hả?” “Mày, mày định hủy hoại mối quan hệ của chúng ta chỉ vì một con đàn bà thôi sao? Jones, mày đã nghĩ kỹ chưa?” Yamamota Taro quát lớn. Đối mặt với tiếng quát tháo khinh thường của hắn, Jones cũng mặc kệ, anh ta bình thản nói: “Một con đàn bà? Yamamoto Taro, mày đúng là kẻ không biết gì. Để tao nói cho mày biết, trong thành phố MUA, không ai dám làm trái lời chị Vân cả. Ngay cả trong thế lực ngầm phương Tây, ngoài Long Thần như trong lời đồn ra thì tao không thấy có ai dám nhằm vào chị Vân. Nhưng mày thì hay rồi, mày lại dám bao nuôi chị Vân cơ à? Mày làm vậy là đang xỉ nhục ai vậy, xỉ nhục cả thế lực ngầm phương Tây à? Đừng nói là ông chủ của tập đoàn đa quốc gia Thái Dương, cho dù mày có gia cảnh ghê gớm đến đâu, nhưng một khi mày đắc tội với chị Vân thì chỉ có đường chết.” Ban đầu mối quan hệ giữa Jones và Yamamoto Taro là hợp tác về quyền lợi. Giờ đây, Yamamoto Taro hại hắn nhiều hơn là lợi, vậy nên đương nhiên anh ta cũng chẳng còn gì để nói với hắn nữa. Nếu anh ta không giết Yamamoto Taro thì anh ta sẽ chết! Vì Yamamoto Taro mà đắc tội với Trương Hà Vân? Trừ khi là mất trí nhớ, nếu không chắc chắn anh ta sẽ không làm vậy. Jones cũng chán chẳng muốn nói nhiều với Yamamoto Taro nữa, anh ta vừa vẫy tay, mấy tên đàn em đi theo anh ta liền tiến lên bắt lấy Yamamoto Taro, định kiểm soát hắn. Nhưng ngay trong lúc này lại có chuyện kỳ lạ xảy ra. Anh ta chỉ thấy một tia sáng lạnh lẽo hiện ra, vạch ra nửa vòng tròn cắt cổ mấy người anh em của anh ta đang đứng trước Yamamoto Taro.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]