“Cậu chắc chắn là cậu làm được không?” Diệp Phàm hỏi Hạng Thiên.
“Em…” Hạng Thiên do dự, rồi cắn răng nói: “Em làm được!”
“Tôi còn không rõ cậu là người như thế nào hay sao?”
“Nhưng bọn họ…”
“Được rồi, nếu cậu thật sự là loại dâm dục như vậy thì tôi cũng sẽ chẳng coi trọng cậu.” Diệp Phàm vỗ vai Hạng Thiên nói: “Người nhà họ Hạng đột nhiên trở nên ngoan ngoãn, không ra tay với tôi nữa, cậu đã cảnh cáo bọn họ à?”
“Đúng vậy!” Hạng Thiên đáp.
“Làm cậu khó xử rồi!”
“Anh Phàm, anh đừng nói vậy, nếu năm đó không có anh, em…”
“Thôi, đừng nhắc đến những chuyện đau thương ngày đó nữa!” Diệp Phàm cười nói: “Vả lại, cậu có tự kỷ quá không vậy? Cho rằng nhà họ Hạng ở Giang Đông này có thể giải quyết được tôi?”
“Em…” Hạng Thiên khó xử.
Cậu ta thật sự đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Hạng ở Giang Đông rồi.
Đó là nỗi hận của cậu!
Mặc dù Hạng Thiên mang nỗi hận nhà họ Hạng, nhưng bảo cậu ta hủy diệt cả nhà họ Hạng ở Giang Đông thì cậu cũng không ra tay nổi.
Không phải vì cậu không đủ hận, hay là vì mềm lòng do dự.
Mà là vì không nhẫn tâm giết chết người cùng họ, mặc dù những kẻ đó đã làm hại cả nhà cậu!
“Tôi để cậu ở lại là vì hai việc!” Diệp Phàm bình thản nói.
“Anh Phàm cứ nói đi ạ, dù có lên núi đao xuống biển lửa thì em sẽ đều làm hết cho anh!” Hạng Thiên kiên quyết nói.
“Ặc…” Diệp Phàm lắc đầu nói: “Đây không phải chuyện đao to búa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810566/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.