Nhưng trên máy bay có rất nhiều người, Mộ Dung Chấn và Mộ Dung Khuê không thể bộc phát hết sức lực. Bọn họ bắt buộc phải tuân thủ quy định của giới tu hành. Trừ khi có chiêu thức lấy mất trí nhớ của người bình thường, nếu không bọn họ không thể lộ ra thực lực tu hành. Nhưng dù vậy, việc bọn họ muốn khống chế tên bảo vệ có lực chiến đấu tương đương với binh vương cao cấp là điều dễ dàng như trở bàn tay. Bốn tên vệ sĩ của Pete xông lên, vung nắm đấm về phía Mộ Dung Chấn và Mộ Dung Khuê. Bịch! Bịch! Bịch! Bịch! Nhưng mà, Mộ Dung Chấn giơ chân phải lên, đá liên tiếp bốn cú. Mỗi cú đá đều trúng một tên vệ sĩ. Bốn tiếng kêu nặng nề vang lên, bốn tên vệ sĩ xông lên tấn công Mộ Dung Chấn và Mộ Dung Khuê lập tức bị đá bay ra ngoài, ngã trên mặt đất. Tất cả đều xảy ra chỉ trong thời gian rất ngắn, những người trên máy bay nhìn thấy cảnh này đều bị dọa sợ, ai cũng chết lặng người, lộ ra vẻ mặt không thể tin được. Đối với người bình thường mà nói, người da đen phương Tây cơ thể cao lớn cường tráng, giống như tòa tháp đen vậy, còn Mộ Dung Chấn và Mộ Dung Khuê lại không vạm vỡ, bởi vậy gần như mọi người đều cảm thấy Mộ Dung Chấn và Mộ Dung Khuê không thể nào là đối thủ của bốn tên vệ sĩ kia được, chắc chắn sẽ bị đánh cho một trận tơi bời. Thậm chí, rất nhiều người Hoa Hạ đều vén tay áo lên chuẩn bị giúp đỡ nữa! Nhưng kết quả, Mộ Dung Chấn chỉ tung ra bốn cú đá đã có thể đá bay bốn tên vệ sĩ, điều này thực làm làm người ta quá kinh ngạc. "Trời đất ơi, không phải tôi hoa mắt đó chứ? Đá bốn cú đá, sức mạnh của một cú đá lại có thể đá một tên vệ sĩ da đen phương Tây thân hình vạm vỡ cân nặng ít nhất là một trăm cân bay ra ngoài, điều này thực sự không thể tin nổi?" "Thanh niên này đúng là lợi hại, bốn cú đá vừa rồi của anh ta rất giống Lý Tiểu Long trong phim điện ảnh trước kia!" "Ai nói võ học truyền thống của chúng ta không hay? Chiêu thức vừa rồi của thanh niên kia, e là tất cả quyền anh của phương Tây đều chả là cái thá gì trước mặt thanh niên ấy cả." "Đúng là quá khí phách, bốn cú đá ấy, chắc chắn là cao thủ cấp tông sư trong võ học truyền thống!" ... Tất cả mọi người đều kinh ngạc bởi bốn cú đá của Mộ Dung Chấn, trong lúc rì rầm bàn tán cũng lấy điện thoại ra chụp Mộ Dung Chấn. Bọn họ đều rất kích động! Phải biết rằng, xã hội bây giờ, mạng internet vô cùng phát triển. Điều này dẫn đến rất nhiều "bậc thầy" luyện võ học truyền thống Hoa Hạ bị một số tuyển thủ quyền anh giả mạo, điều này có ảnh hưởng rất lớn đối với võ học truyền thống. Cho đến bây giờ, võ học truyền thống lưu truyền mấy nghìn năm lại ngày càng bị phủ định, còn gắn mác vô dụng, rác rưởi, bình hoa di động. Mặc dù mọi người đều căm ghét mấy người "bậc thầy giả" đó, nhưng trong lòng mỗi người Hoa Hạ đều có tình cảm sâu đậm với võ học truyền thống. Có thể nói là yêu càng nhiều thì kỳ vọng đặt ra càng lớn! Bởi vậy, rất nhiều người Hoa Hạ đều hy vọng có thể có cao thủ võ học truyền thống xuất hiện, chứng minh võ học truyền thống chân chính. Bây giờ nhìn thấy cảnh này trên máy bay, mọi người tất nhiên sẽ kích động, tất cả đều rất sùng bái Mộ Dung Chấn, cho rằng Mộ Dung Chấn là cao thủ võ học truyền thống thật sự. Không chỉ có người bình thường ở xung quanh kinh ngạc về sức mạnh của Mộ Dung Chấn, mà Pete cũng thay đổi sắc mặt. Thận phận của hắn không đơn giản, vì vậy năm tên vệ sĩ bên cạnh hắn đều là những nhân vật lợi hại, đã từng cứu mạng hắn rất nhiều lần. Bởi vậy, hắn rất tin tưởng vào thực lực của năm tên vệ sĩ này. Nhưng vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Mộ Dung Chấn tùy tiện đá bốn cú đã có thể đá bay bốn tên vệ sĩ của hắn. Điều này sao có thể không làm hắn kinh ngạc được chứ? Cảm thấy sợ hãi? Hắn biết lần này e là chọc vào tổ kiến lửa rồi. Lúc này, tên vệ sĩ cuối cùng của Pete cũng lộ ra vẻ mặt sợ hãi rồi. Gã hiểu rất rõ thực lực đồng nghiệp của mình, Mộ Dung Chấn tùy tiện đá bốn cú đã có thể đá bay bốn đồng nghiệp của gã, sức mạnh này chắc chắn hắn không thể đấu lại được. Trong lúc tên vệ sĩ đó đang nghĩ nên làm gì thì Mộ Dung Khuê bước lên thực hiện động tác đạp chân huyền diệu, cơ thể như ma quỷ, giống như thuật dời hình hoán ảnh vậy, cơ thể anh ta lóe lên một cái, sau đó, bóp cổ của Pete, dùng một cánh tay nhấc hắn lên. Tốc độ vừa rồi của Mộ Dung Khuê rất nhanh, người bình thường đều không thấy rõ tình huống gì, chỉ có cảm giác hơi hoa mắt, đã thấy Mộ Dung Khuê dùng một tay nhấc Pete lên. Còn tên vệ sĩ của Pete thì đã bị ngã dưới đất, hôn mê bất tỉnh. Thì ra lúc Mộ Dung Khuê đi tới bên người tên vệ sĩ, anh ta dùng một con dao chém vào gáy của tên vệ sĩ đó. Cho nên tên vệ sĩ đó mới ngã trên đất, hôn mê bất tỉnh. "Mày, mày, mày..." Vẻ mặt Pete biến sắc, trong mắt đầy sự sợ hãi, hắn liều mình vùng vẫy. Nhưng tay của Mộ Dung Khuê như một gọng kìm, cho dù Pete có vùng vẫy thế nào, cũng chẳng thấm vào đâu. Một tay nhấc Pete lên, Mộ Dung Khuê không chần chừ chút nào, đi thẳng về phía cửa khoang, nhìn dáng vẻ của anh ta, dường như thực sự muốn ném Pete từ máy bay xuống. "Dừng tay, mau dừng tay!" Tiếng động ở đây đã kinh động đến cơ trưởng trên máy bay. Sau khi cơ trưởng giao việc điều khiển máy bay cho cơ trưởng phó liền lập tức đến khoang phổ thông, nhìn thấy Mộ Dung Khuê đang bóp lấy cổ Pete như cầm gà con đi về phía cửa khoang bay, vẻ mặt ông ta biến sắc, vội vàng hét lên với Mộ Dung Khuê, muốn ngăn cản hành động của Mộ Dung Khuê. Mộ Dung Khuê hơi chau mày, nhìn về phía Mộ Dung Thiên Tâm. Lúc này, cơ trưởng cũng chú ý đến Mộ Dung Thiên Tâm, ông ta ngẩn ra, sau đó vội vàng đi đến, nói với Mộ Dung Thiên Tâm: "Cô Mộ Dung, xin cô hãy nể mặt tôi, tha, tha cho anh Pete đi." "Cơ trưởng, đây cũng không phải lần đầu tôi ngồi máy bay của ông, tôi có thể nể mặt ông, nhưng tôi muốn biết, tại sao ông lại phải thay tên da trắng ngu ngốc kia xin tha?" Mộ Dung Thiên Tâm nhìn cơ trưởng một cái, giọng điều bình thản nói "Điều này..." Cơ trưởng vội vàng nói: "Cô Mộ Dung, tôi biết cô không phải người thường, nhưng tôi chỉ là người bình thường, tôi còn phải nhờ vào công việc này để nuôi gia đình cơm cháo qua ngày, nếu các cô ném anh Pete từ máy bay xuống, vậy thì sau khi đến thành phố MUA, máy bay của tôi thiếu một người, tôi sẽ không biết ăn nói như thế nào." Nghe thấy lời của cơ trưởng, Mộ Dung Thiên Tâm chau mày lại, nhìn về phía Diệp Phàm. Diệp Phàm nhún vai một cái, nói: "Tên này mặc dù có chút đáng ghét, nhưng tội không đáng chết, hơn nữa, tôi thấy cơ trưởng nói cũng có lý, đương nhiên hắn đắc tội với cô, cho nên vẫn phải xem quyết định của cô." "Tha cho hắn đi!" Mộ Dung Thiên Tiên chau mày một chút sau đó nói với Mộ Dung Khuê. Lúc này Mộ Dung Khuê mới ném Pete xuống đất. Vẻ mặt Pete sợ hãi, hắn nhìn Mộ Dung Thiên Tâm, đáy mắt thoáng qua tia căm hận. Nhưng hắn cũng bị dọa sợ mất hồn rồi, cho nên cho dù nội tâm hắn rất phẫn nộ, hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, không nói câu nào, vội vàng trở về khoang khách Vip. "Pete, anh chờ em với..." Người phụ nữ gợi cảm thấy vậy, liền vội vàng đi theo, nhưng Mộ Dung Thiên Tâm đưa tay ra, ngăn cản người phụ nữ gợi cảm đó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]