Vô số sinh vật màu đen bò ra từ chín chiếc quan tài.
Những sinh vật màu đen này là đàn rết.
Nhìn thấy vô số con rết bò ra từ chín chiếc quan tài, mọi người trong đại điện đều khiếp sợ.
Cho dù là Diệp Phàm và Hứa Ác Lai cũng lộ vẻ mặt kinh sợ.
Đó không phải những con rết bình thường, toàn thân chúng đen kịt, chỉ to bằng ngón giữa người trưởng thành, nhưng đầu của bọn chúng rất đặc biệt, không giống rết cho lắm mà giống cá sấu.
Mồm chúng toàn răng nhỏ sắc nhọn, nhìn trông rất ghê.
Sau khi rết đen chui ra khỏi chín chiếc quan tài, liền bò về phía mọi người trong đại điện.
“Mẹ kiếp, là rết tổ, e rằng lần này phải chết ở đây rồi.” Hứa Nhị Cẩu nhận ra loại rết này.
“Rết tổ?” Diệp Phàm chau mày lại, nhìn Hứa Nhị Cẩu với vẻ mặt khó hiểu.
“Từ xưa đến nay, rất có nhiều người muốn trường sinh bất lão, vì thế, nhiều người đã từng luyện đan, trong lò luyện đan, bởi vì tác dụng của vô số vật chất khác nhau dẫn đến một số loài trùng độc mãnh thú đã biến dị do ăn phải bã đan này.
Ví dụ như rết tổ trước mắt chính là loại rết biến dị.
Có điều bình thường loại rết này rất hiếm, hơn nữa nơi đây không có lò luyện đan, đáng lý ra sẽ không xuất hiện loại rết này.
Nhưng trước mắt lại có hàng ngàn hàng vạn rết tổ.
Rất có khả năng người trong mộ cố ý nuôi dưỡng, sau đó bỏ rết tổ vào trong quan tài, dùng để đối phó với người xông vào nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810545/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.