Nhìn thấy sự căng thẳng giữa Hứa Nhị Cẩu và Hứa Ác Lai.
Mặt Diệp Phàm hơi biến sắc, anh nhanh chóng rời đi.
Theo kinh nghiệm nhiều năm lăn lội trong xã hội của anh, bất luận là Hứa Nhị Cẩu hay là Hứa Ác Lai, đều không dễ chọc vào.
Cho nên, anh cũng không muốn dính líu đến ân oán giữa Hứa Nhị Cẩu và Hứa Ác Lai.
Ngay khi Diệp Phàm tưởng rằng Hứa Nhị Cẩu và Hứa Ác Lai sắp ‘đại chiến’ một trận, Hứa Ác Lai tức giận liếc nhìn Hứa Nhị Cẩu và nói: “Lại ngứa ngáy tay chân phải không?”
Lúc nói những lời này, vẻ mặt Hứa Ác Lai vô cùng giận dữ.
Nhưng câu này nghe có cảm giác như đang ‘trêu chọc’.
Bầu không khí vốn dĩ căng thẳng bỗng chốc tiêu tan hết.
Lúc này, Hứa Nhị Cẩu rụt cổ lại, bĩu môi nói: “Ầy, đúng là cái đồ bảo thủ, không biết đùa một chút nào. Thôi được rồi, mau đưa em tiền sinh hoạt tháng này đi”.
“Mày tốt nhất tránh xa ba đứa phế vật kia đi, tiếp tục chơi với chúng, sớm muộn cũng trở thành phế vật thôi”. Thái độ của Hứa Ác Lai vẫn rất tồi tệ, nhưng anh ta vẫn ngoan ngoãn rút thẻ ngân hàng ra đưa cho Hứa Nhị Cẩu.
Hứa Nhị Cẩu phớt lờ ‘lời giáo huấn’ của Hứa Ác Lai, sau khi cầm thẻ ngân hàng, cô ta nói với Hứa Ác Lai: “Cảm ơn nhé!”
Sau đó, cô ta quay người đi vào trong sân.
“Đi thôi!”
Hứa Ác Lai liếc nhìn bóng hình Hứa Nhị Cẩu, anh ta định nói gì đấy nhưng lại thôi, cho đến khi bóng hình của Hứa Nhị Cẩu khuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810538/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.