Chương trước
Chương sau
"Quả nhiên là không được!"
Diệp Phàm lau máu tươi dính trên miệng, cất viên sắt màu đen đi.
Trên cơ thể anh có vết nội thương vô cùng kỳ lạ.
Cũng chính bởi vì bị nội thương mà anh không thể phát huy được sức mạnh thật sự của mình.
Nếu không anh cũng chẳng cần dùng kế sách để đối phó với Tần Hiên Long, đánh nhau trực tiếp là được rồi.
Dù sao thì ân oán trong giới tu hành, phía chính phủ Hoa Hạ cũng sẽ không can thiệp vào.
Ù! Ù! Ù!
Lúc này, chuông điện thoại của Diệp Phàm vang lên.
Anh cầm điện thoại lên xem, người gọi đến là Dương Khiết Như, vì vậy anh lập tức ấn nút trả lời.
Điện thoại được kết nối rất nhanh.
"Anh Diệp, anh, anh có thể đến khu vui chơi Hoàng Gia một chuyến không?"
Giọng nói của Dương Khiết Như truyền từ đầu dây bên kia tới có chút nức nở lo lắng, ngoài ra còn có tiếng mắng chửi ở bên ngoài, tiếng đập đồ,...
"Anh đến ngay đây!"
Diệp Phàm nói.
Anh coi Dương Khiết Như như em gái ruột của mình vậy.
Từ giọng nói của Dương Khiết Như anh biết, Dương Khiết Như nhất định đã gặp phải rắc rối lớn.
Cho nên, anh lập tức ra khỏi đại sảnh biệt thự, lái chiếc xe thể thao màu tím, phi như bay đến khu vui chơi Hoàng Gia.
Anh không hỏi Dương Khiết Như rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cho dù là chuyện gì, anh nhất định không để Dương Khiết Như phải chịu bất cứ oan ức nào.
Ai dám bắt nạt Dương Khiết Như sẽ phải chịu cơn thịnh nộ của anh.
Anh là một con quỷ bảo vệ em gái.
Khu vui chơi Hoàng Gia là khu giải trí lớn nhất ở Tinh Thành, trước đây Tiêu Vân Hùng có nói qua với Diệp Phàm rồi, người đứng sau khu vui chơi Hoàng Gia rất mạnh, ý là có nhân vật lớn ở thủ đô đầu tư vào, bởi vậy nên cho dù là nhà họ Tiêu cũng không dám tới gây phiền phức cho khu vui chơi Hoàng Gia.
Cũng bởi vì người đứng sau khu vui chơi Hoàng Gia rất mạnh, nên những cao thủ lớn đến khu vui chơi Hoàng Gia chơi vốn chẳng cần lo lắng cảnh sát sẽ đột nhiên ập vào khu vui chơi Hoàng Gia, càng không cần lo lắng đám săn ảnh sẽ trà trộn vào đây chụp trộm.
Bởi vì khẩu hiệu của khu vui chơi Hoàng Gia chính là cung cấp một nơi giải trí "tuyệt đối an toàn".
Cũng bởi vì làm cho những cao thủ nhiều tiền có cảm giác "an toàn" nên việc làm ăn của khu vui chơi Hoàng Gia vẫn luôn rất tốt, gần như mỗi tối đều đông nhìn nghịt, vô cùng sôi nổi.
Diệp Phàm lái chiếc xe thể thao đến khu vui chơi Hoàng Gia, tổng cộng chỉ mất chưa đến hai mươi phút, lý do chính là, Diệp Phàm lái xe vượt tốc độ, hơn nữa còn vượt tất cả đèn đỏ.
Anh làm như vậy, thứ nhất là vì lo lắng cho sự an toàn của Dương Khiết Như, thứ hai là anh chắc chắc được rằng bản thân sẽ không xảy ra chuyện.
Đối với anh mà nói, chuyện nhỏ nhặt như lái xe, vốn không thể xảy ra chuyện gì.
Phải biết rằng, tốc độ phản ứng của anh, gấp hơn một trăm lần so với người bình thường, thật ra, không chỉ có anh, mà bất cứ người tu hành nào lái xe, cho dù là tốc độ nhanh như thế nào cũng chắc chắn sẽ không xảy ra bất cứ tai nạn nào.
Chỉ cần là người tu hành, tốc độ dốc hết sức để chạy còn nhanh hơn so với tốc độ nhanh nhất của xe thể thao.
Bởi vậy, người tu hành lái xe làm sao có thể xảy ra chuyện được?
Đến khu vui chơi Hoàng Gia, Diệp Phàm đi thẳng một mạch vào cửa chính của khu vui chơi Hoàng Gia.
Ở cửa chính của khu vui chơi Hoàng Gia, có hai tên bảo vệ thân hình vạm vỡ đứng, nhưng mà bọn họ không hề ngăn cản Diệp Phàm.
Diệp Phàm vừa mới đỗ xe, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy, chiếc xe thể thao của Diệp Phàm, có giá trị mấy chục triệu, người có thể lái loại xe này, đến khu vui chơi Hoàng Gia vui chơi cũng là điều bình thường, cũng chắc chắn là có thể chi trả được.
Cho nên, hai tên bảo vệ phụ trách giữ cửa không kiểm tra Diệp Phàm có thẻ hội viên của khu vui chơi Hoàng Gia hay không, mà để cho Diệp Phàm vào khu vui chơi Hoàng Gia luôn.
Vào trong khu vui chơi Hoàng Gia, Diệp Phàm liền gọi điện thoại cho Dương Khiết Như.
Nhưng lại không có ai bắt máy.
Điều này làm Diệp Phàm không khỏi căng thẳng, ngay lập tức không dám chậm trễ, vội vàng khởi động tinh thần.
Trên con đường tu hành anh cũng đã có chút thành tựu, cách cảnh giới kim đan cũng rất gần rồi, bởi vậy, tinh thần bao phủ của anh phát ra, tất cả những chuyển động nhỏ trong phạm vi ba trăm mét xung quanh, anh đều biết rõ mười mươi.
Huống chi là muốn tìm một người? Dĩ nhiên đó là một chuyện vô cùng dễ dàng.
Quả nhiên, sau khi tinh thần bao phủ của anh phát ra, chỉ trong chốc lát đã tìm thấy vị trí của Dương Khiết Như.
Ở trong phòng VIP trên tầng ba của khu vui chơi Hoàng Gia, đang xảy ra một cuộc ẩu đả lớn, hướng đó chính là vị trí của Dương Khiết Như.
Diệp Phàm trượt chân một cái, thực hiện thân pháp vô cùng huyền diệu, trong biển người mênh mông ở đại sảnh, anh đi lại như thường, chỉ trong chốc lát đã xuyên qua hơn vạn người trong đại sảnh, đến cửa thang bộ trong đại sảnh.
Anh không chọn đi thang máy.
Đối với anh mà nói, đi thang máy ngược lại có chút chậm chạp.
Cho nên, anh chọn leo thang bộ lên tầng ba.
Chưa đến một phút, Diệp Phàm đã xông đến tầng ba, trong quá trình này, anh không kinh động đến bất kì ai.
Đến phòng VIP ở tầng ba khu vui chơi Hoàng Gia, Diệp Phàm liền nhìn thấy, trước cửa phòng đã đông nghịt người, còn trong phòng, có một thanh niên mặc vest đi giày da đang ngồi ngay ngắn trên sofa, bên cạnh hắn có hai tên mặc vest đen đeo kính đen đang đứng bên cạnh.
Cũng không biết tại sao hai tên đàn ông mặc vest lại đeo kính trong một căn phòng khá tối như vậy, đây chẳng phải làm bản thân càng không nhìn thấy gì sao?
Trong góc tường, vẻ mặt Dương Khiết Như hoảng sợ co người lại, cô bị dọa cho kinh sợ, trong con mắt đẹp đầy sự hoảng hốt, còn ở trước người cô, một người đàn ông đang liều mạng đánh nhau với bảy tám gã trai tráng lực lưỡng.
Người đàn ông này, chẳng phải ai xa lạ, chính là Tôn Sách Long.
Từ sau chuyện lần trước, Tôn Sách Long càng trung thành với Dương Khiết Như.
Cho nên, anh ta quyết định sẽ toàn tâm toàn ý đi theo Dương Khiết Như.
Cũng bởi vậy, trong rất nhiều những lần đàm phán hợp tác thương mại Dương Khiết Như đều đưa Tôn Sách Long đi cùng.
Tối hôm nay, vì chuyện phá bỏ và di dời Thành cổ trên đường Phú Quý ở Tinh Thành, Dương Khiết Như mới đàm phán cùng tên thanh niên mặc vest đi giày da đang ngồi trên ghế sofa.
Nhưng cô không ngờ rằng, tên thanh niên mặc vest đi giày da đó lại đưa ra yêu cầu quá đáng như vậy, hơn nữa sau khi cô từ chối yêu cầu của đối phương, đối phương lại không kiêng nể gì mà giở thủ đoạn ngang ngược với cô.
Cũng may có Tôn Sách Long đi cùng cô, nếu không thì, tối nay Dương Khiết Như thực sự rất thảm.
Nhưng mặc dù thực lực của Tôn Sách Long rất mạnh, đã là binh vương cao cấp, nhưng thân phận của tên thanh niên mặc vest đi giày da cũng không vừa, vệ sĩ bên cạnh hắn cũng là cao thủ lính đánh thuê được mời từ nước ngoài về với số tiền lớn, lực chiến đấu của mỗi tên cũng không hề kém cạnh Tôn Sách Long.
Bởi vậy, Tôn Sách Long cho dù có mạnh mẽ hơn nữa, nhưng trong tình huống một đấu tám, anh ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng cầm cự.
Nhưng bây giờ anh ta đã bị trọng thương, nếu không phải ý chí quân nhân mạnh mẽ của anh ta cố gắng chống chọi, anh ta đã gục ngã từ lâu.
Dương Khiết Như chẳng thể giúp nổi Tôn Sách Long, hơn nữa, cửa phòng bị chặn đứng rồi, cô hoàn toàn không có cơ hội chạy trốn.
Hy vọng duy nhất bây giờ của cô chính là Diệp Phàm có thể nhanh chóng đến đây.
Điện thoại của cô, vừa rồi không cẩn thận bị một trong tám người vây đánh Tôn Sách Long cướp mất, còn làm cổ tay cô trật khớp nữa.
Bịch!
Tôn Sách Long lại bị đá một lần nữa, sau khi đụng vào bức tường, thì ngã xuống đất như một con chó chết, vành mắt của anh ta như muốn nứt ra, mặc dù cố hết sức muốn đứng dậy nhưng vết thương trên cơ thể anh ta quá nghiêm trọng, cho dù cố gắng hết sức cũng không thể đứng lên nổi.
Lúc này, tám người vừa rồi vây đánh Tôn Sách Long liền bước tới ép Dương Khiết Như.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.