Khu ngoại ô phía Tây Tinh Thành, một căn biệt thự xây tách riêng ra gần sông gần núi, không khí trong lành, cảnh sắc tươi đẹp.
Trên chiếc sô pha trong đại sảnh của biệt thự, Tần Hiên Long ngồi thẳng, tay cầm một tấm vải cổ xưa đã bạc màu, bên trên có dòng chữ nhỏ lít nhít, giống như nòng nọc, còn có một vài bức tranh.
Tấm vải cổ xưa này là một cuốn kinh tu hành.
Mặc dù nội dung trong cuốn kinh tu hành đó không hoàn chỉnh, nhưng không thể phủ nhận, cho dù thiếu sót, nhưng nội dung của cuốn kinh tu hành vẫn có giá trị rất lớn, cho dù là Tần Hiên Long cũng đều lựa chọn bỏ thời gian tìm hiểu và nghiên cứu.
Lúc Tần Hiên Long đang tập trung quan sát nghiên cứu nội dung của cuốn kinh tu hành này, dưới sự chỉ đường của một ông già, một thanh niên đi giày da kiểu tây đến đại sảnh của biệt thự.
Thanh niên trông tầm 23, 24 tuổi, dáng người thẳng đứng, vẻ ngoài hiên ngang.
Khuôn mặt vuông chữ điền đúng chuẩn, góc cạnh, vô cùng sắc nét, cùng với ngũ quan hoàn hảo, khiến anh ta trông rất khôi ngô tuấn tú.
Thanh niên này, không phải người bình thường mà là nhân vật kiệt xuất.
“Anh Tần, anh đến Tương Nam sao không bảo em một câu?” Thanh niên nhìn Tần Hiên Long ngồi trên sô pha trong đại sảnh của biệt thự, vui vẻ nói.
Rất rõ ràng, thanh niên này có quan hệ khá tốt với Tần Hiên Long.
“Không phải tôi sợ cậu bận sao?” Tần Hiên Long liền thu lại tấm vải cổ mà anh ta đang nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810484/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.