“Mày, mày...”
Gã quấn băng vải hoảng rồi, hắn nhìn Diệp Phàm với ánh mắt đầy sợ hãi.
Hắn cho rằng lần này có thể xử đẹp Diệp Phàm.
Đám người mai phục trong biệt thự kia chỉ là để bảo đảm an toàn cho hắn.
Hắn thậm chí còn không định dùng đến chúng, cùng lắm chỉ để đề phòng bất trắc!
Nhưng cuối cùng, một trăm người hắn mang theo, đừng nói đến việc khống chế Diệp Phàm, ngay cả Triệu Vũ bên cạnh Diệp Phàm cũng đánh không lại, ngược lại còn bị một mình Triệu Vũ áp đảo!
Hắn sợ rồi!
Bất giác lùi lại.
Lúc này, có ba người xông ra khỏi biệt thự.
Hai trong ba người này trông giống như ông lão ngoài tám mươi, tóc và râu màu trắng, da nhăn nheo như củi khô.
Nhưng đôi mắt của họ sâu thẳm, ánh mắt như điện xẹt, làm cho người khác có cảm giác rằng ánh mắt có thể xé toạc cả không khí.
Ngay cả khi có là một người ghê gớm như Tiêu Thừa Thiên đi nữa, khi hai người già này nhìn vào, cũng sẽ có cảm giác mọi bí mật đều bị nhìn thấy.
Hơn nữa, hai người này trông cũng đã có tuổi, thân hình hơi khom, nhưng họ tràn đầy sức sống và sinh lực!
Người còn lại là một người đàn ông trung niên.
Mặc dù người đàn ông trung niên đang ở độ tuổi cường tráng, nhưng khí huyết toát ra từ ông ta không thể nào bì được với hai lão già kia.
Điều quan trọng nhất là khuôn mặt ông ta tái nhợt, không hề thể hiện chút sự sống.
Điều này khiến người ta cảm thấy, người đàn ông trung niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810451/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.