Diệp Phàm tìm sofa để ngồi, lặng lẽ chờ Nghiêm Thế Đông đến.
Anh đã ra tay thì chẳng còn quan tâm đến việc lật mặt với Nghiêm Thế Đông.
Lúc này Nhiếp Nghi Dũng đang quỳ nhục nhã trên sàn, ánh mắt oán hận nhìn Diệp Phàm, ông ta hận anh thấu tâm can.
Ông ta thề với lòng nhất định phải chặt Diệp Phàm ra từng khúc, giết toàn bộ nhà họ Diệp.
Nếu không phải bây giờ mặt ông ta đau như bị ai cắt, thì chắc chắn ông ta đã chửi rủa Diệp Phàm.
Ngoài ra ông ta cũng rất hận Triệu Vũ, ánh mắt lộ rõ vẻ căm ghét, bởi vì hai đầu gối ông ta đã bị Triệu Vũ đá gãy, còn bị bắt phải quỳ dưới sàn.
Điều này khiến xương đầu gối đâm thẳng vào da thịt, thậm chí phần thịt ở đầu gối cũng bị lộ ra ngoài.
Đừng nói đến việc làm nhục ông ta bằng việc quỳ, chỉ riêng sự đau đớn cũng đủ để Nhiếp Nghi Dũng có sát ý với Triệu Vũ.
“Tên Diệp Phàm này quá kiêu ngạo, lại dám mang người đến đập phá câu lạc bộ Matey, còn phế cả Nhiếp Nghi Dũng, nhìn vết thương của Nhiếp Nghi Dũng, sợ là cả đời này cũng không đứng dậy được?”
“Đáng đời tên Nhiếp Nghi Dũng, bình thường làm không biết bao nhiêu việc xấu, cuối cùng hôm nay cũng gặp báo ứng rồi.”
“Không hổ danh là con rể của Sở đại tướng, quả nhiên kiêu ngạo, bá đạo, người trẻ tuổi như vậy mới thực sự là anh tài!”
“Thân phận của Nhiếp Nghi Dũng cũng không hề đơn giản, ông ta không chỉ là cùng một bọn với Từ Khuê, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810424/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.