“Ha ha!”
Nghe thấy lão già đấy nói, Hứa Ác Lai đột nhiên phá lên cười.
Hắn cười hết sức khoa trương!
Cũng rất điên cuồng!
Giống như đã nghe được một trò cười của thiên hạ!
Khoảng ba phút sau hắn mới ngưng cười, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo, sát khí mạnh mẽ toát ra ngoài cơ thể.
Hắn nhìn ba tên già, nhả từng câu từng chữ: “Thì ra tôi bị xem thường rồi, xem ra mấy năm nay tôi đã quá tiết chế!”
“Chẳng qua chỉ là ba tên rác rưởi tu luyện đến Trúc Cơ trung cấp thôi sao? Lại dám coi tôi như một con kiến.”
“Người tu hành như các người không phải luôn tự cho rằng mình là Thiên nhân sao? Hôm nay tôi sẽ nói cho các người biết cái gì gọi là “thử hỏi tiên trên trời, nếu như tôi tung quyền, thì có bao nhiêu người dám hạ phàm đây”...”
Hứa Ác Lai vừa dứt lời, cả cơ thể hắn đột nhiên thay đổi.
Khả năng của hắn dần được bộc lộ!
Ba lão già đang bay lơ lửng nghe thấy những gì Hứa Ác Lai nói, sắc mặt trở nên khó coi!
Bọn họ là nhân vật như thế nào? Nếu như thật sự có hạ phàm, chí ít cũng phải được xưng một tiếng “tiên sư”!
Nhưng đến miệng Hứa Ác Lai lại thành “rác rưởi”!
Điều này rõ là đang làm nhục họ!
Nhưng có một điều làm họ bất ngờ là Hứa Ác Lai vừa nhìn đã thấy cảnh giới tu luyện của họ.
Nhưng họ lại không cho rằng Trúc Cơ trung cấp là rác rưởi.
Người tu hành vốn dĩ đã rất hiếm, còn người tu hành có thể đạt đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810419/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.