Thực lực của Triệu Vũ rất mạnh, nắm đấm chấn động, lập tức đánh bay hai ông già bên cạnh Tiêu Ngọc Long.
Hai ông già đó đều là nhân vật hung ác, tuy bị Tiêu Ngọc Long đánh cho ho ra máu nhưng vẫn cố nén vết thương, đồng thời gầm lên một tiếng giận dữ, đánh về phía Triệu Vũ.
Ầm!
Nắm đấm của hai ông già vung ra, kích thích sức mạnh linh lực trong cơ thể.
Ngay lúc ấy đã nhìn thấy, phía trên nắm đấm của bọn họ có làn gió lúc ẩn lúc hiện.
Gió mạnh phát động, đá cũng phải vỡ!
Đừng nói là cơ thể bằng da bằng thịt, kể cả có là một cục sắt mà bị nắm đấm của bọn họ đập trúng cũng sẽ biến thành một đống sắt vụn.
Nhưng vẻ mặt Triệu Vũ lại bình thản như mây gió, căn bản không coi hai ông già kia ra gì.
Đầu tiên cậu ta hít một hơi thật sâu, sau đó phun ra ngoài khiến cho người ta có cảm giác hơi thở biến thành gió mạnh, xương sống sau lưng cậu ta cũng phát ra tiếng vang “răng rắc” như rang lạc.
Ầm! Ầm! Ầm!
Triệu Vũ bước một bước lên phía trước, trực tiếp đón lấy đòn đánh của hai ông già, trong chớp mắt hai bên đã va chạm liên tiếp mười mấy lần.
Gió mạnh va chạm, tiếng phình phịch nặng nề vang lên không ngừng.
Triệu Vũ vững như núi Thái Sơn, sừng sững bất động, nhưng hai ông già lại lảo đảo lùi về sau, cả hai đều ho khan, hô hấp dồn dập, linh lực trong cơ thể tán loạn không chịu nổi.
“Hai ông già chết tiệt, cút đi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810391/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.