Diệp Phàm cũng nhìn sang cô gái trẻ kia, không khỏi giật mình!
Anh quen cô gái kia, cô ta là một trong những người phụ trách của Thiên Thượng lầu - Dư Phù Dung!
Dư Phù Dung liếc nhìn Hoàng Quốc Hoa, hờ hững hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Chút chuyện nhỏ thôi, Phù Dung tiểu thư không cần để ý, tôi lập tức xử lý ổn thỏa." Hoàng Quốc Hoa vội vàng nói, thái độ vô cùng khiêm nhường.
Giờ phút này, ông ta không còn là người oai phong một cõi kinh đô, không còn là đại nhân vật hai giới hắc bạch nữa.
Ông ta giống như con chó bên người Dư Phù Dung, đến nhìn Dư Phù Dung cũng không dám!
"Chuyện nhỏ sao?" Ánh mắt Dư Phù Dung lạnh lẽo nói: "Hoàng Quốc Hoa, ông chán sống rồi sao?"
"Tôi, tôi..." Hoàng Quốc Hoa tái mặt, ông ta đờ người ra, không biết đã chọc nhầm Dư Phù Dung ở đâu.
"Có phải bây giờ ông cảm thấy mình cứng cáp rồi, đến câu hỏi của tôi còn dám thoái thác không?" Vẻ mặt Dư Phù Dung lạnh lùng, lạnh giọng nói.
"Không, không có!" Hoàng Quốc Hoa nghe xong, bị hù ngay tại chỗ, quỳ xuống đất, dập đầu lia lịa với Dư Phù Dung, giọng run rẩy: "Phù Dung tiểu thư, cô... Cô hiểu lầm rồi, tôi, tôi có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám lừa cô!"
Thấy dáng vẻ Hoàng Quốc Hoa bị dọa vỡ mật, đám người ở đó đều ngơ ngẩn cả người.
Đặc biệt là Chung Quân, khuôn mặt hắn đầy kinh ngạc với nghi ngờ.
Theo hắn được biết, Hoàng Quốc Hoa là loại người hung tợn oai phong một vùng thủ đô, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810357/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.