Lời nói của Diệp Phàm khiến bầu không khí tại chỗ như đông lại.
Tất cả mọi người đều há hốc.
Đặc biệt là Cung Vô Cấu theo bên cạnh Diệp Phàm còn lảo đảo, suýt nữa ngã nhào xuống đất.
Giờ phút này, nội tâm của Cung Vô Cấu tan vỡ.
Anh ta đột nhiên cảm thấy theo bên cạnh Diệp Phàm là một quyết định sai lầm.
"Bán...bán chịu ư?" Dư Phù Dung sửng sốt, nụ cười trên mặt dần dần cứng lại. Tâm trạng kích động như bị dội một gáo nước lạnh trong nháy mắt, lập tức trầm xuống. Sát khi khiến người khác sợ hãi tỏa ra từ người cô, cô nhìn chằm chằm Diệc Phàm bằng ánh mắt không chút thiện cảm, nói dằn từng chữ: "Vị này, tôi khuyên anh tốt nhất là nghĩ lại đi. Hậu quả của việc khiêu khích quy tắc Thiên Thượng lâu rất thảm."
"À..." Diệp Phàm xoa mũi, cười nói: "Người đẹp, đừng nghiêm túc vậy mà. Tôi chỉ đùa một chút thôi."
"Đùa giỡn kiểu này không buồn cười tí nào đâu!" Dư Phù Dung nhíu chân mày, trầm giọng nói.
"Được rồi." Diệp Phàm bĩu môi, lấy một tấm thẻ ngân hàng ra đưa cho Dư Phù Dung, thuận miệng hỏi: "Người đẹp, tôi mua viên linh đan này với giá cao thế, Thiên Thượng lầu mấy người không có chính sách ưu đãi gì cho tôi à? Ví dụ sắp xếp cho tôi mấy vệ sĩ để tôi về nhà an toàn chẳng hạn?"
"Tôi mua viên linh đan này, chắc chắn sẽ khiến nhiều người để mắt tới."
"Nếu tôi không về được nhà, bị người ta giết chết thì sau này sợ là cũng không ai dám đến Thiên Thượng lầu để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810315/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.