“Ơ...”
Cung Vô Cấu ngây ra một lúc.
Diệp Phàm để mặc anh ta ra giá, nhưng bây giờ anh ta chỉ có một mình, lấy đâu ra được nhiều tiền thế.
Người ở Thiên Thượng lầu ra giá bừa bãi lại không đủ tiền trả, nếu suy nghĩ một chút thì có thể hiểu được hậu quả nghiêm trọng nhường nào.
Nhưng Diệp Phàm chẳng cần chờ Cung Vô Cấu phản ứng liền rời đi, điều này khiến Cung Vô Cấu ngẩn ra không thể nói gì, vả lại cũng không biết nói gì, anh ta chỉ có thể ngồi yên vị trên ghế VIP.
Trên bục cao giữa phòng đấu giá, Dư Phù Dung sau khi giới thiệu qua một lượt về linh đan rồi nói: “Giá khởi điểm của linh đan là mười tỷ, mức mỗi lần đấu giá không được thấp hơn một tỷ.”
“Mười tỷ!”
Dư Phù Dung vừa dứt lời liền có người lập tức ra giá.
“Mười một tỷ.” Đã có người tranh giá.
“Mười hai tỷ.”
...
Linh đan có thể rất phổ biến với bọn Thiên Nhân, nhưng trong mắt người bình thường nó có giá trị gần như thuốc tiên, hết sức quý giá và vô cùng hiếm có...
Nên mọi người tranh giá rất quyết liệt.
Uống linh đan có lẽ sẽ không thể giúp một người “bình thường” trở nên “phi thường”, nhưng ít nhất có thể kéo dài tuổi thọ.
Mọi người ở đây đều là những “nhân vật có máu mặt” trong mắt người thường, vô cùng giàu có và nắm quyền lực cực cao, do đó đối với những người này, còn có điều gì hấp dẫn họ hơn việc được sống thêm vài năm nữa?
Hơn mười phút trôi qua, cuộc đấu giá vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810313/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.