Bầu không khí trong sảnh biệt thự rất là lúng túng.
Đặc biệt là những người trước kia đã từng châm chọc Diệp Phàm, người nào người nấy đều nóng bừng cả mặt, chỉ mong tìm được cái lỗ để chui xuống ngay lập tức.
Giờ phút này, ngay cả bạn thân của Sở Thiên Tiên cũng không được tự nhiên, bởi vì trước đó cô ta cũng từng châm chọc Diệp Phàm.
“Hôm nay tôi rất vui! Các vị, tối nay chúng ta đến sơn trang Kình Lam chơi đi.” Đúng lúc ấy, Sở Thiên Tiên lên tiếng, phá vỡ bầu không khí lúng túng.
“Được đấy, cũng lâu rồi chúng ta không đến sơn trang Kình Lam rồi.”
“Được, đi sơn trang Kình Lam chơi!”
“Nghe nói mấy hôm trước sơn trang Kình Lam vừa đổi mới một số trang thiết bị, hôm nay vừa hay có thể đến đó chơi thử.”
Mọi người đều hiểu ngầm với nhau, lập tức theo “bậc thang” mà Sở Thiên Tiên cho để đi xuống.
Sau đó đồng loạt rời khỏi sảnh biệt thự.
Sở Thiên Tiên đi đến bên cạnh Diệp Phàm, khoác cánh tay Diệp Phàm một cách rất tự nhiên. Khóe miệng cô cong lên, lộ ra nụ cười xinh đẹp ngọt ngào, nói: “Diệp Phàm, tôi không muốn lái xe nên muốn ngồi xe của anh, không để ý chứ?”
“Tôi không lái xe đến.” Diệp Phàm xòe tay nhún vai, đáp.
“Vậy sao?” Sở Thiên Tiên nhíu mày, bĩu môi nói: “Nghe nói mấy ngày trước Diệp gia các anh gặp phải biến cố lớn, không đến mức ngay cả một chiếc xe mà anh cũng không mua nổi đấy chứ?”
Câu nói của Sở Thiên Tiên khiến những thanh niên tài tuấn chuẩn bị đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810300/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.