“Triệu lão gia, xin hãy nể mặt tôi mà đừng so đo với Diệp Phàm nữa.” Sau khi bước tới, Khổng Văn Dung vội vã nói với Triệu Quang Khôn: “Như thế này đi, tôi sẽ làm chủ đặt một bàn tại nhà hàng Thiên Tử, mọi người cùng nhau dùng bữa, có ân oán gì thì đều xóa bỏ hết, có được không?”
Triệu Quang Khôn cau mày, trầm tư suy nghĩ.
Mặc dù ông ta kiêng dè Khổng Văn Dung nhưng với việc xảy ra ngày hôm nay, nếu cứ bỏ qua như vậy thì khí tiết tuổi già của ông ta cũng khó giữ, uy danh của nhà họ Triệu cũng vì thế mà xuống dốc không phanh.
Loại ảnh hưởng lớn này có thể làm lung lay gốc rễ của nhà họ Triệu.
Vì thế, sau khi suy nghĩ một lúc, cảm thấy cho dù có phải đắc tội với Khổng Văn Dung, ông ta cũng không thể để yên như thế này, thế là, Triệu Quang Khôn nói với Khổng Văn Dung: “Hiệu trưởng Khổng, không phải tôi không nể mặt ông, mà là thằng bụi đời này quá kiêu ngạo, không chỉ đánh cháu tôi, vừa nãy cậu ta còn nói năng vô lễ với tôi nữa”
“Nếu như tôi không dạy cho thằng ranh này một bài học, tôi còn mặt mũi nào mà đứng ở thủ đô này nữa?”
“Đương nhiên, nếu hiệu trưởng Khổng đã ra mặt, tôi cũng không thể không biết điều đến vậy, chỉ cần thằng bụi đời này bằng lòng quỳ xuống lạy tôi ba cái, tôi sẽ nể mặt hiệu trưởng Khổng, sẽ bỏ qua cho nó hôm nay!”
“Chuyện này…” Khổng Văn Dung dùng vẻ mặt đầy khó xử nhìn về phía Diệp Phàm.
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810295/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.