“Anh là cái thá gì mà dám nói tôi vô văn hóa?” Sở Thanh Tuyết tức giận nhìn người thanh niên, rồi lạnh lùng hỏi.
“Ha ha!” Anh ta thản nhiên cười một tiếng rồi đáp: “Nhà hàng này là do tôi mở, chỗ của tôi không đón tiếp loại người như cô, mời cô đi ngay cho.”
“Loại người như tôi?” Sở Thanh Tuyết nghe chàng trai đó nói xong thì lửa giận lập tức bùng lên, cô hét lên đáp lời: “Chỉ mở được một tiệm cơm mà đã tự cho mình giỏi rồi à? Tôi nói cho anh biết, tôi là cô Hai nhà họ Sở ở Hải Đông, dám chống đối tôi, anh có tin bây giờ tôi gọi một cuộc điện thoại là sẽ có người đến đập nát cái cửa tiệm rách này không?"
“Nhà họ Sở ở Hải Đông?” Người đó cười khẩy đầy khinh thường, dáng vẻ thản nhiên, anh ta hoàn toàn không e sợ thân phận của Sở Thanh Tuyết, mà còn không hề nhường nhịn, đáp: “Cô có thể gọi một cuộc thử đi.”
“Anh, anh, anh…” Gương mặt xinh đẹp của Sở Thanh Tuyết tái mét, cơ thể run lên vì tức giận, sau đó cô ta lại vô thức vung một cái tát về phía chàng trai kia
Đúng lúc này, Diệp Phàm bỗng tiến lên một bước, giơ tay, túm lấy cổ tay Sở Thanh Tuyết, trầm giọng nói: “Cô còn gây chuyện nữa là tôi lôi cô ra ngoài đấy.”
“Tên họ Diệp, anh có ý gì? Anh không giúp tôi mà giúp người ngoài à?” Sở Thanh Tuyết tức giận hét lên với Diệp Phàm.
“Ai có lý thì tôi giúp người đó!” Diệp Phàm kiên định đáp
“Anh, anh,…” Sở Thanh Tuyết thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810278/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.