Một nhóm người xông vào phòng, chen chúc chật cả căn phòng nhỏ.
Sau đó nhóm người này tách làm hai, dạt sang bên để nhường ra một con đường ở giữa.
Một thanh niên mặc quần áo Armani màu đen thuận đường vào phòng. Vóc người hắn cao lớn, dáng vẻ anh tuấn đẹp trai, khí chất xuất chúng, khiến người ta có cảm giác hắn chính là hạc trong bầy gà.
Thanh niên vào trong phòng, lập tức có hai gã đàn ông tiến lên, đặt một chiếc ghế dựa bằng gỗ màu đỏ trong phòng. Thanh niên ngồi xuống chiếc ghế, vắt hai chân, dáng vẻ trịch thượng.
Nhìn thấy thanh niên, Lý Mặc đang quỳ trước người Diệp Phàm lập tức đứng lên. Hắn định chạy về phía thanh niên, đã mở miệng hô: "Đại ca, cuối cùng anh cũng đến. Nếu anh đến muộn thì em sẽ bị người ta đánh chết mất!"
"Tôi cho anh đứng lên chưa?" Đúng lúc này, Diệp Phàm lạnh lùng quát lên.
Rầm!
Vừa nói, Diệp Phàm vừa nâng đùi phải, nhanh như chớp đã một cước vào phía trên đầu gối hai chân của Lý Mặc.
Khiến cho xương đầu gối hai chân của Lý Mặc lập tức bị nứt.
"Á..."
Lý Mặc đau đớn gào thét thảm thiết, "rầm" một tiếng quỳ xuống đất.
Lửa giận trong lòng hắn bốc lên ngùn ngụt đến mức muốn sụp đổ.
Dù hắn có địa vị khá thấp ở nhà họ Lý, nhưng từ trước đến giờ chưa từng khất nhục như vậy.
Nhưng Diệp Phàm quá mạnh so với thực lực của hắn, hắn không tránh được đòn tấn công nào của Diệp Phàm cả. Huống chi hắn cũng không muốn để lộ thực lực của mình.
Vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810269/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.