"Woa, cái tên phế vật Diệp Phàm, sao lại mạnh đến như vậy chứ? Đến ba cao thủ của tam đại trưởng lão âm thầm đào tạo ra cũng không phải là đối thủ của hắn, cái này...... cái này phải làm sao đây?"
"Mặc dù lần trước đã chứng kiến thân thủ của Diệp Phàm, nhưng về sau Nhị đại trưởng lão có nói, Diệp Phàm giỏi lắm cũng chỉ là trình độ của binh vương cấp cao, theo lý mà nói, không thể là đối thủ của sự liên thủ của mấy chục người đàn ông mặc vest đen, sao lại như thế được chứ?"
"Diệp Phàm thật sự quá hung hãn rồi, rõ ràng như vậy là đã hạ gục được mười mấy người, mười mấy người đó đều là giấy sao?"
"Chẳng trách trước kia bác Phúc nói hắn ta có quan hệ với phía quân đội, thực lực của hắn ta đều vượt qua cả mũi nhọn binh vương, phía quân đội có thể không lôi kéo hắn ta ư?"
......
Những người Diệp gia trong từ đường Diệp gia đều hoảng sợ.
Lúc này, Diệp Phàm liếc mắt nhìn Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão của Diệp gia, lạnh lùng thét lên nói: "Hai con chó già, vẫn chưa chịu cút đi sao?"
"Hừ!" Nhị trưởng lão của Diệp gia hét lên một tiếng, nói: "Lão phu không đi, cậu có thể làm gì? Lẽ nào cậu còn dám ra tay với lão phu sao? Dù sao lão phu cũng là người ngang vai ngang vế với ông nội cậu."
"Cậu ỷ vào việc bản thân có thể đánh nhau thì không coi ai ra gì phải không? Tôi nói cho cậubiết, bây giờ là xã hội pháp trị, cho dù ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810234/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.