Chiếc xe chầm chậm rời khỏi khu dân cư Thiên Trường, dường như Lý Cương đã chấp nhận số phận, ông ta hít một hơi thật sâu, vẻ bình tĩnh dần trở lại trên gương mặt. Dù sao Lý Húc cũng là con trai ông ta.
"Con có biết Vu Gia Đống không?" Lý Cương châm một điếu xì gà, bình tĩnh cất tiếng hỏi.
Lý Húc nhỏ giọng: "Biết, nhưng trước giờ con không qua lại với Vu Gia Đống."
Lý Cương gật đầu, trầm giọng: "Dù ở đất thủ đô này nhà họ Vu không được xếp vào hạng nhất, nhưng cũng là một gia tộc thượng lưu. Tuy nhiên, giờ nhà họ Vu đã tàn đời, còn Vu Gia Đống thì bị đưa tới Thôn La Gia rồi."
Cơ thể Lý Húc run lên, hắn cúi đầu, gương mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Thôn La Gia!
Đối với đám con nhà cự phú hay con cái siêu sao, nơi này hệt như một cơn ác mộng sống!
Ở đó không có tự do, chỉ có thể từ từ chờ chết!
Mà câu nói tiếp theo của Lý Cương lại càng có sức chấn động hơn. Với Lý Húc, câu nói ấy như sét đánh ngang tai, khiến hắn suýt thì lăn ra bất tỉnh tiếp.
"Những chuyện này đều liên quan tới một người. Đó là người con đã đắc tội hôm nay."
Nhịp thở của Lý Húc càng lúc càng nặng nề, mồ hôi cũng túa càng thêm nhiều.
Hiện giờ Lý Húc mới phát hiện mình đã ngông nghênh tự đâm đầu vào chỗ chết trước mặt Diệp Phàm ra sao.
Kẻ đã hủy diệt cả nhà họ Vu đương nhiên có thể dễ dàng xử lý một tên con nhà giàu như hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810226/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.