Khuôn mặt Thường Nguyệt Nga tràn đầy độc ác, ác ý nồng đậm dường như muốn chảy ra, nếu cho bà ta cơ hội, bà ta nhất định không do dự mà ra tay với Diệp Phàm.
“Đủ rồi!”
Diệp Thiên Nhân đột nhiên quát 1 tiếng, Thường Nguyệt Nga run lẩy bẩy, không dám tin nhìn về phía Diệp Thiên Nhân, sau đó cúi thấp đầu dưới đôi mắt lạnh lùng của Diệp Thiên Nhân.
Diệp Phàm khẽ nheo mắt, từ khi anh ấy bắt đầu có ký ức, Diệp Thiên Nhân chưa bao giờ uy phong như thế, nói ông ta là con chó giữ nhà của Thường Nguyệt Nga cũng đã xúc phạm loài chó rồi, sao tự dung lại hùng hổ như thế?
“ Diệp Phàm, tao biết yêu cầu của bọn tao rất quá đáng, nhưng nếu mày đồng ý, tao có thể nói cho mày 1 tin tức”. Vừa mới quát Thường Nguyệt Nga, đôi mắt Diệp Thiên Nhân không chút tình cảm nhìn vào người Diệp Phàm: “Năm đó, người đưa mày vào trại huấn luyện Siberia, không phải là tao, cũng không phải chủ ý của nhà họ Thường”.
Hử?
Diệp Phàm nhướn mày, ánh mắt sắc bén.
“Tao đảm bảo lời tao nói là thật, thực ra với bản lĩnh hiện tại của mày, chỉ cần điều tra 1 chút là biết, ý định lúc đầu của bọn tao chỉ là không muốn mày xuất hiện trước mặt làm chướng mắt thôi, vẫn chưa tới mức muốn mày chết”. Diệp Thiên Nhân nhàn nhạt nói.
Nói thật.
Diệp Phàm phút chốc đã chắc chắn.
Cảm giác có thể lừa người, nhưng trực giác chưa bao giờ.
Nếu lúc đầu người đưa mình vào trại huấn luyện Siberia không phải là bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810197/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.