“Đây có còn là người không?” Rất lâu sau, ông lão Trung tướng mới thất thần nói. Trên màn hình, cơ thể Diệp Phàm đang nhúc nhích, nhưng tất cả mọi người thấy cảnh này không hề cười nhạo, mà tràn đầy nỗi khiếp sợ.
Máy bay phản lực không phải là máy bay cánh quạt cũ thời cận đại, mỗi tiếng nó bay với tốc độ thấp nhất là 500 km/h, cho dù ở trên không bị chim đâm vào đều gây nên hậu quả nghiêm trọng, vậy mà Diệp Phàm dùng cơ thể người thường nằm sấp trên máy bay, không chỉ không ngã xuống còn có thể di chuyển, lật nhào ba lần.
Ngay cả Đường Kiến Thụy biết rõ Diệp Phàm cũng líu lưỡi không dứt, Diệp Phàm dũng mãnh anh ta đã sớm biết, nhưng cho dù thế nào cũng không ngờ tới Diệp Phàm có thể dũng mãnh tới mức độ này.
“Nhất định phải thu nạp cậu ta.” Ông lão Trung tướng lại hạ quyết tâm.
Không chỉ vì hành động của Diệp Phàm, còn vì biểu hiện vượt xa người thường của anh nữa.
Trình độ này của Diệp Phàm không đơn giản là huấn luyện ra được, Diệp Phàm chắc chắn nắm giữ phương pháp mà người khác không biết.
Ngay lúc ông lão Trung tướng và Đường Kiến Thụy líu lưỡi liên hồi, trong một khách sạn nhỏ ở ngoại thành cách Giang Châu chừng hơn ba trăm kilomet, bảy tám người ngồi vây quanh nhau, trên chiếc bàn ở giữa bọn họ có một chiếc laptop, hình ảnh xuất hiện trên màn hình, rõ ràng là hình ảnh ông lão Trung tướng và Đường Kiến Thụy nhìn thấy.
“Diệp Phàm, đội trưởng của đội lính đánh thuê Thần Long,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/1810166/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.