"Từ nay về sau, không ai nợ ai!"
Diệp Phàm người nhanh chân rời đi.
Điều quan trọng nhất bây giờ chính là bay về Giang Châu, tìm hiểu rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
Anh không tin rằng ông nội hiền từ của anh lại đột ngột ra đi như vậy..
Sở Thanh Nhã nhìn theo bóng lưng Diệp Phàm rời đi, quay sang nói với Sở Thanh Tuyết, vẫn còn sững sờ: "Thanh Tuyết, những gì em nói quá quá đáng rồi."
"Chị."
Sở Thanh Tuyết mím môi, không khỏi hối hận, còn liên lụy chị cô bị đánh.
"Em ấy à." Sở Thanh Nhã thở dài, vỗ vỗ nhẹ vào đầu Sở Thanh Tuyết, rồi kéo cô lên xe.
Xe đi được nửa đường, khuôn mặt của Sở Thanh Tuyết đã không còn trắng bệch như vừa rồi nữa..
"Chị, nếu ông nội của anh ta đã mất rồi, có phải chuyện kết hôn của hai người cũng không tính nữa không?" Sở Thanh Tuyết, phục hồi lại tinh thần liền hỏi.
Diệp Phàm vốn không thích chị cô, kết hôn chỉ là hình thức.
Sở Thanh Nhã ngây người, lắc đầu một cái, cho dù cô và Diệp Phàm đều suy nghĩ như vậy, lúc này cũng không thích hợp để làm như vậy.
"Chị, chị phải suy nghĩ thật kỹ." Sở Thanh Tuyết nói, những việc như thế này phải mau chóng xử lý, thời gian càng lâu, càng có nhiều vấn đề.
Hai chị em mải trò chuyện trong xe mà không hề phát hiện ra rằng họ bị bởi hai chiếc xe hơi màu đen bám theo, khi đến ngã rẽ, hai chiếc xe phía sau họ đột nhiên tăng tốc.
Oành.
Có một tiếng động lớn, chiếc xe bị va chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-tai-do/154420/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.