Tàn Lang nuốt nước bọt, run rẩy nói.
"Vậy tự mình hiểu đi, đừng để tôi phải động thủ!"
Diệp Thu nhàn nhạt nói.
"Được... Được ạ!".
Tàn Lang gật đầu, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của Lâm Thanh Nhã, lấy họng súng nhắm ngay đầu mình.
Nhưng ngay tại thời điểm Lâm Thanh Nhã cho rằng anh ta sẽ tự kết liễu
mình.
Tàn Lang lại nở một nụ cười lạnh lùng, cắn răng nói: "Người ta nói không thể trêu chọc vào Thánh Vương, nhưng hôm nay tao cũng không tin, đi chết đi cho tao!"
Nói xong.
Tàn Lang đổi đầu súng, vừa định nổ súng bắn vào Diệp Thu.
Tuy nhiên,
Diệp Thu đã sớm dự liệu được, anh lắc người tiến đến, hai ngón tay khép lại, trực tiếp đâm vào đỉnh đầu của Tàn Lang.
Hai mắt Tàn Lang trở nên vô thần, cả người cứng đờ lại, sau đó liền chết không nhắm mắt.
Mà khi Diệp Thu rút hai ngón tay mình ra khỏi đỉnh đầu của Tàn Lang, thì ngay cả một chút máu cũng không thấy dính, chỉ thấy ở sau ót của Tàn Lang có một lỗ máu kinh người sót lại thôi!
Thấy vậy.
Lâm Thanh Nhã nhất thời sự ngây người, qua thật lâu mới định thần lại, mặt đầy vẻ không dám tin tưởng nhìn Diệp Thu hỏi: "Đến tột cùng anh là ai? Thân phận của anh, căn bản không hề đơn giản như trước kia anh vẫn nói, đúng không?"
Nếu bây giờ cô còn cho rằng Diệp Thu chỉ là một anh chàng nghèo kiết xác như trước nữa.
Vậy thì cô thật sự quá ngu ngốc rồi.
Diệp Thu chậm rãi đi lên trước, ngồi xuống bên người Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608951/chuong-508.html