Người bình thường sao có thể như vậy được? 
 Biến thái đến loại trình độ này sao. 
 Sợ rằng cũng chỉ có hai chữ quái vật mà thôi, điều đó mới có thể giải thích được vì sao Diệp Thu lại biến thái như vậy. 
 Cử động cơ ở cổ, chỉnh đốn lại quần áo đã bị hai người kia làm nhàu. 
 Diệp Thu nghiêng đầu nhìn về phía Sát Thần còn lại, nhàn nhạt hỏi: "Anh còn muốn đánh nữa không?" 
"Ha ha ha!" 
 Tuy nhiên, 
 Sau khi nghe câu hỏi của anh, tên Sát Thần kia lại ngửa đầu cười phá lên. 
 "Rất buồn cười sao?" 
 Diệp Thu híp mắt lại, hỏi. 
 "Diệp Thu, đợi lâu như vậy, cuối cùng tôi cũng chờ được mày rồi!" 
 Sát Thần cười lạnh nói. 
 "Hů?" 
 Diệp Thu nhướng mày, như có điều suy nghĩ nói: "Xem ra, anh cũng không phải là người của đấu trường quyền anh ngầm này nhỉ! 
 Lời này vừa nói ra. 
 Tất cả mọi người trong hội trường đều thoáng sửng sốt. 
 Chẳng lẽ đó không phải là Sát Thần luôn toàn thắng của đấu trường quyền anh ngầm à? 
 Dưới ánh mắt nghi hoặc của mọi người. 
 Khóe miệng Sát Thần cong lên một nụ cười khát máu, lắc đầu nói: "Không không không, mày nói đúng, nhưng cũng không đúng hoàn toàn!" 
 "Ö?" 
 Diệp Thu híp mắt lại. 
 "Tao đúng là không được xem hoàn toàn là người của đấu trường quyền anh ngầm này, bởi vì tao còn có một thân phận khác. Tạo tin rằng chắc hẳn mày cũng đã từng nghe nói qua!" 
Sát Thần nói tới đây, ánh mắt nhất thời cũng lóe lên tia sáng lạnh lẽo, anh ta cười lạnh lùng nói: "Cái tên Thất Quái Giang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608945/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.