Tiếp sau đó là tiếng kêu la thảm thiết thấu tận tim gan vang lên khắp đấu trường quyền anh ngầm.
Những người xem thấy cảnh tượng này, tất cả đều hít vào một ngụm khí lạnh, da đầu tê dại.
Đây là đang làm gì thế này?
Khủng bố sao?
Ngay cả cánh tay cũng có thể xé rách được nữa.
sức lực kinh khủng cỡ nào mới có thể làm như vậy chứ!
Thêm vào đó đau đớn kia bọn họ vừa nhìn là đã tự cảm thấy cánh tay phải của mình cũng đau theo rồi.
Chứ đừng nói gì mà tự mình thể nghiệm.
Bọn họ cũng không có dũng khí đó.
"A!"
anh Tề đau đến nước mắt lưng tròng, cả người đau đến ngất đi.
Mà sắc mặt của anh ta giờ phút này lại trắng bệch.
"Đùa giỡn có vui không?"
Diệp Thu nhìn anh Tề, cười lạnh hỏi.
"Có... có bản lĩnh vậy giết tôi đi, có gan thì cậu cứ giết tôi!"
anh Tề thống khổ hộ lớn.
Giờ phút này, vị trí đứt lìa của cánh tay không ngừng truyền đến cảm giác đau nhức. Thấy hiểu rõ cái gì mà sống không bằng chết mà.
"Muốn chết sao? Làm trễ nãi nhiều thời gian của tôi như vậy, trực tiếp giết chết anh, thể thì hại cho anh quá rồi!"
Trong mắt Diệp Thu lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, sau đó bắt lấy cánh tay trái của anh Tề.
"A! Đừng động vào cánh tay trái của tôi, tôi chỉ còn lại một cánh tay thôi mà!"
Tiếng hét thảm thiết sợ hãi liên tục vang lên, anh ta điên cuồng cầu xin tha thứ.
Diệp Thu căn bản lại không phản ứng lại anh ta, trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608940/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.