Mặt đầy không cam lòng thở dài một hơi.
Lâm Thanh Nhã cắn răng, ngay sau đó chỉ có thể bỏ thẻ đấu giá trong tay xuống, không cam lòng nói: "Tôi từ bỏ!"
Nghe thấy lời này.
Tô Xán đắc ý tới cực điểm, mặt đầy vẻ coi thường nhìn Lâm Thanh Nhã giễu cợt nói: "Ồ, sao lại bỏ nữa rồi? Một tỷ sáu cũng không dám theo nữa sao? Quả nhiên dáng vẻ nhà họ Lâm vẫn nghèo như thế, nghèo đến mức làm người ta đau lòng mà!"
"Tô Xán, anh nói chuyện chú ý một chút, nếu anh tiếp tục làm nhục Lâm gia, tôi sẽ không nể mặt anh nữa đâu!"
Lâm Thanh Nhã trực tiếp đứng lên khỏi ghế, trợn mắt nhìn Tô Xán, lạnh giọng nói.
"Sao thế? Nhà họ Lâm không có tiền còn không để tôi nói sao? Chẳng lẽ không phải sự thật là vậy sao? Nếu có tiền, vậy thì mời cô tiếp tục đấu giá cùng tôi, có bản lĩnh thì đừng bỏ!"
Khóe miệng Tô Xán hơi cong lên, cực kỳ phách lối nói.
"Đúng vậy, đấu giá thua còn không để người ta nói à, có bản lĩnh thì tiếp tục theo với Tô thiếu của chúng tôi đi!"
Vương Đặc Nam lúc này cũng đứng lên, mặt đầy vẻ đắc ý giễu cợt nói.
"Đáng ghét!"
Lâm Thanh Nhã cắn chặt răng, đừng hỏi có bao nhiêu tức giận.
Tuy nhiên, cô lại vô lực phản bác.
Bởi vì bây giờ cô đúng là không thể cầm ra được quá nhiều tiền, tiếp tục cạnh tranh cùng Tô Xán được nữa.
Không thể làm gì được.
Cô chỉ có thể trợn mắt với Tô Xán cùng Vương Đặc Nam, sau đó ngồi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608920/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.