Vẻ mặt Tô Dương lập tức sa sầm, anh ta nhìn chòng chọc vào Diệp Thu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Diệp Thu, không ngờ lại gặp được anh ở đây!” 
“Cậu Tô, chúng ta đúng là có duyên thật đấy!” 
Diệp Thu nhếch môi nở nụ cười hóm hỉnh, sau đó anh liếc mắt nhìn con Porsche 911 đỗ cách đó không xa, nói với giọng điệu cợt nhả: “Ây, đổi xe rồi à?” 
“Không biết chất lượng của con xe này thế nào nhỉ, mong là đừng giống như con trước, đến cả khởi động cũng không khởi động nổi nhé?” 
Tuy nhiên. 
Diệp Thu không nói đến chuyện này thì còn tốt. 
Anh vừa nói ra. 
Nét mặt Tô Dương lại càng thêm khó coi hơn, anh ta tức đến khoé môi run rẩy, 
Phải biết là. 
Lần trước ở trước mặt Lâm Thanh Nhã. 
Vì chuyện này mà anh ta mất hết cả mặt mũi. 
Có một khoảng thời gian rất dài, anh ta không dám xuất hiện trước mặt Lâm Thanh Nhã vì xấu hổ. 
Dù thế nào thì anh ta cũng là một người cần thể diện. 
Mà bây giờ. 
Diệp Thu lại bóc vết sẹo của anh ta ra một lần nữa. 
Điều này khiến anh ta tức giận vô cùng, anh ta nhìn chòng chọc Diệp Thu, trầm giọng nói: "Diệp Thu, anh câm miệng lại, chuyện xảy ra lần trước rõ ràng là do anh giở trò, tôi chưa tìm anh tính sổ là may rồi, nếu anh còn dám nhắc tới chuyện đó một lần nữa, tôi sẽ không khách sáo với anh nữa đâu!” 
“Tôi giở trò?” 
“Xin hỏi, anh có bằng chứng gì không?” 
Khóe miệng Diệp Thu khẽ cong lên, anh cười khẩy hỏi ngược lại. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608872/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.